Thông tin truyện
Phu Quân Chết Trận Trở Lại
--Văn án:
- “Tiểu Tài, Tiểu Tài. Con tỉnh lại đi!”
“Đứa nhỏ ngốc, con đi rồi một mình di nương biết sống thế nào a hu hu hu…”
Lương Hiểu Tài còn đang cố gắng cứu người, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng khóc. Hắn sợ đến mức giật mình, còn tưởng thân cứu người không thành, nháy mắt bật ngồi dậy. Hắn muốn nhìn một chút rốt cuộc là ai đang khóc, không ngờ phát hiện người ngồi đối diện hắn lại là một phụ nhân mặc quần áo cổ trang may bằng vải thô.
“Tiểu Tài, Tiểu Tài con tỉnh rồi?” Người phụ nữ đột nhiên nhào về phía trước, ôm chặt lấy Lương Hiểu Tài đang ngồi trên giường.
“Con… con thật đúng là hù chết vi nương!”
“Chờ đã, chờ một chút! Bà mới vừa nói cái gì?”
Lương Hiểu Tài bị ôm cứng như thế, da gà rụng ào ào, còn có chút đau đầu. Mà càng làm cho hắn sốt ruột chính là xưng hô của phụ nhân này đối với hắn. Sao lại xưng là “vi nương”?
“Con có thể hù chết vi nương đó. Lần sau đừng bốc đồng như vậy nữa.”
Phụ nhân cẩn thận nhìn ngắm khuôn mặt Lương Hiểu Tài, chút nước mắt vừa mới đứt đoạn chưa bao lâu lại bắt đầu rơi xuống: “Nương biết con oan ức, nhưng hai mẫu tử ta vẫn phải nỗ lực sống tiếp a. Con đừng nghĩ chết là thật sự xong hết mọi chuyện, chỉ có sống sót mới có thể trải qua những ngày tháng tốt đẹp.”
- “Tiểu Tài, Tiểu Tài. Con tỉnh lại đi!”
“Đứa nhỏ ngốc, con đi rồi một mình di nương biết sống thế nào a hu hu hu…”
Lương Hiểu Tài còn đang cố gắng cứu người, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng khóc. Hắn sợ đến mức giật mình, còn tưởng thân cứu người không thành, nháy mắt bật ngồi dậy. Hắn muốn nhìn một chút rốt cuộc là ai đang khóc, không ngờ phát hiện người ngồi đối diện hắn lại là một phụ nhân mặc quần áo cổ trang may bằng vải thô.
“Tiểu Tài, Tiểu Tài con tỉnh rồi?” Người phụ nữ đột nhiên nhào về phía trước, ôm chặt lấy Lương Hiểu Tài đang ngồi trên giường.
“Con… con thật đúng là hù chết vi nương!”
“Chờ đã, chờ một chút! Bà mới vừa nói cái gì?”
Lương Hiểu Tài bị ôm cứng như thế, da gà rụng ào ào, còn có chút đau đầu. Mà càng làm cho hắn sốt ruột chính là xưng hô của phụ nhân này đối với hắn. Sao lại xưng là “vi nương”?
“Con có thể hù chết vi nương đó. Lần sau đừng bốc đồng như vậy nữa.”
Phụ nhân cẩn thận nhìn ngắm khuôn mặt Lương Hiểu Tài, chút nước mắt vừa mới đứt đoạn chưa bao lâu lại bắt đầu rơi xuống: “Nương biết con oan ức, nhưng hai mẫu tử ta vẫn phải nỗ lực sống tiếp a. Con đừng nghĩ chết là thật sự xong hết mọi chuyện, chỉ có sống sót mới có thể trải qua những ngày tháng tốt đẹp.”
Các Chương Mới
Danh Sách Chương
- Chương 1: Tình cảnh đáng lo
- Chương 2: Đồ Tể đêm trăng
- Chương 3: Quả phụ Hoắc gia
- Chương 4: Lặng lẽ vào trấn
- Chương 5: Ngươi thật đáng đời
- Chương 6: Hòa ly xuất hộ
- Chương 7: Bánh bỏng gạo ngọt
- Chương 8: Y quay trở lại
- Chương 9: Vừa gặp liền đánh
- Chương 10: Ta đoạn tụ a
- Chương 11: Thì thà thì thầm
- Chương 12: Phiền phức kéo tới
- Chương 13: Trong ngoài phối hợp
- Chương 14: Làm người phúc hậu
- Chương 15: Vung roi đánh xe
- Chương 16: Phu thê thỏa thuận
- Chương 17: Đến ngắm phong cảnh
- Chương 18: Thêu một đôi vẹt
- Chương 19: Eo thật nhỏ nhắn
- Chương 20: Nương tử của ta
- Chương 21: Vợ cũ giả mạo
- Chương 22: Tay cầm tay nắm
- Chương 23: Đại tẩu thật hung
- Chương 24: Trò chơi tập viết
- Chương 25: Có người không phục
- Chương 26: Tay trái bị thương
- Chương 27: Tức phụ rời đi
- Chương 28: Thu nhận tiểu đệ
- Chương 29: Ngày dài bằng năm
- Chương 30: Bốn mắt nhìn nhau
- Chương 31: Lương tiểu ngựa hoang
- Chương 32: Bể bình giấm chua
- Chương 33: Nam hồ Ly tinh
- Chương 34: Phi ngựa cứu nương
- Chương 35: Tháo lớp cải trang
- Chương 36: Đường xa tặng lễ
- Chương 37: Thư từ lui tới
- Chương 38: Lão hổ tiểu miêu
- Chương 39: Nhân tài trụ cột
- Chương 40: Tương phùng lần hai
- Chương 41: Thiếu một tức phụ
- Chương 42: Dạy ta bơi lội
- Chương 43: Ta người Hoắc gia
- Chương 44: Quần bị xé rách
- Chương 45: Mua cái thùng tắm
- Chương 46: Bách mật nhất sơ
- Chương 47: Nguy cơ tiềm tàng
- Chương 48: Gió lặng trước bão
- Chương 49: Nàng ấy nói ngược
- Chương 50: Đầu mày cuối mắt