Chương 11: Thì thà thì thầm

//

Edit + Beta: Cù lão bản

Nhất thời Hoắc Nghiêm Đông im lặng. Y chưa từng gặp người nào lại đem chuyện bản thân đoạn tụ ra nói thẳng thắn không chút che đậy như vậy, tự nhiên như đang nói chuyện ăn cơm uống nước. Chẳng lẽ hắn không biết cõi đời này phần lớn người vẫn cho rằng phân đào đoạn tụ là một chuyện làm trái thiên lý?

Lương Hiểu Tài cũng biết mình không cần thiết phải làm rõ chuyện này nhanh như vậy, nhưng đời trước hắn từng gặp một người, nghiêm túc mà nói thì xem như là bạn học. Hôm khai giảng người kia có giúp hắn xách hành lý. Lúc đó hắn còn cảm thấy đối phương thật trượng nghĩa, xem như bạn bè thân thiết.

Ai biết trong lúc vô tình người kia biết được hắn là đồng tính luyến rồi oán giận hắn sao không nói sớm, cãi vã một trận thật lớn rồi giữ khoảng cách với hắn xa thật là xa.

Nhàm chán vậy đấy, cho nên một số thời điểm có thể nói hắn liền nói. Nếu đối phương không thèm để ý thì làm bạn bè cũng không sao, nếu như đối phương lưu ý vậy coi như kịp thời giữ khoảng cách không giao lưu quá nhiều, cả hai bên đều bớt lo.

Hoắc Nghiêm Đông không có biểu tình gì khác thường. Y nhìn Lương Hiểu Tài một lát, trong con ngươi sắc bén nhanh chóng chợt lóe một chút bất ngờ, sau đó y nói:

"Cám ơn ngươi đã chăm sóc nương ta mấy năm qua. Ta chỉ ở nhà khoảng một tháng sẽ phải đi nữa, đến lúc đó nếu như ngươi vẫn muốn ở lại đây thì ta sẽ tặng căn nhà này cho ngươi."

Lương Hiểu Tài nói:

"Cảm tạ. Chỉ là ngươi đi rồi ta và nương ta ở lại đây cũng phiền phức, còn không bằng đi luôn. Bất quá ngươi định giải thích thế nào với nương… nương ngươi?"

Quả thật Hoắc Nghiêm Đông còn chưa nghĩ ra cái này. Y cảm thấy trước mắt đây là chuyện phiền toái nhất. Có thể nhìn ra được nương y thật sự rất yêu thích Lương Hiểu Tài, mà Lương Hiểu Tài giả làm Lương Nhiễu Âm tựa hồ cũng không có gì sai.

Nếu bây giờ nói rõ chuyện này với nương thì việc khiến bà thương tâm là không tránh được. Hơn nữa y phải lấy lý do gì để cùng Lương Hiểu Tài tách ra? Hòa ly? Hay bỏ vợ?

Ở trong mắt người ngoài Lương Hiểu Tài là thê tử tốt đốt đèn lồng mười dặm tìm không ra, không chỉ xinh đẹp như hoa tâm địa còn thiện lương vô cùng. Quan trọng nhất là người này đặc biệt hiếu thuận, hơn nữa còn rất có năng lực.

Muốn bỏ vị thê tử thế này y không tìm được lý do, nhưng nếu chọn hòa ly y phải nói với nương thế nào?

Lúc này Lương Hiểu Tài còn nói: "Còn có chuyện này ta phải nhắc nhở ngươi. Năm nay Lương Nhiễu Âm hai mươi mốt tuổi, đã tính là gái lỡ thì. Ả vẫn luôn muốn gả cho biểu ca của ả nhưng tên biểu ca kia căn bản không muốn lấy ả, cữu cữu ả cũng không có ý thân càng thêm thân.

Cho nên nếu bọn họ biết được ngươi còn sống, thậm chí còn quay trở về, rất có khả năng sẽ trực tiếp nhét ả cho ngươi.

Ta kiến nghị ngươi suy tính biện pháp giải quyết sớm một chút.

"Hoắc Nghiêm Đông hỏi:"Ngươi có thể có kiến nghị gì tốt?Lương Hiểu Tài nói:Kiến nghị cực kỳ tốt không có. Muốn giải quyết triệt để chuyện này, hoặc là hiện tại chúng ta hòa ly, thời điểm đó trên danh nghĩa ả không phải là vợ của ngươi, hoặc là ngươi sớm rời khỏi đây, để ả vĩnh viễn không tìm được người.

Đúng rồi, một tháng sau ngươi đi đâu?

"Hoắc Nghiêm Đông nghĩ cũng không nghĩ nói:"Hổ Đầu Quan.

"Lương Hiểu Tài chưa từng nghe nói tới nơi này, trên mặt lộ ra biểu tình nghi hoặc. Hoắc Nghiêm Đông bèn giải thích:"Biên giới Phúc Hoa quốc (1) và Ô Bác quốc.

"(1) Phúc Hoa quốc: nguyên quán kiêm địa chỉ thường trú của hai nam chính Nói như vậy Lương Hiểu Tài mới hiểu:"Đi trông coi biên quan?

"Hoắc Nghiêm Đông khẽ gật đầu một cái. Một tháng này vốn là để về nhà nghỉ ngơi, hết một tháng phải đi Hổ Đầu Quan nhậm chức. Nơi đó có ba ngàn Hổ Đầu binh, y nhậm chức chính là Phó thống lĩnh của ba ngàn Hổ Đầu binh này. Lương Hiểu Tài hỏi:"Vậy đi sớm cũng được mà, tại sao lại đợi đến một tháng?

"Hoắc Nghiêm Đông thầm nhủ trong lòng, vốn y định cho mẹ già và thê tử chút thời gian suy nghĩ, xem có muốn đi theo y hay tiếp lưu lại thôn Hà Nguyệt, ai sẽ ngờ tới thê tử lại là đồ giả. Lương Hiểu Tài lại hỏi:"Bên kia lạnh không?

"Hoắc Nghiêm Đông nói:"So với bên này thì lạnh hơn một chút. Hổ Đầu Quan vừa chấm dứt chiến sự không bao lâu, không an nhàn như bên này.

Hơn nữa khá là hoang vu, người mới đến có thể sẽ gặp không ít cực khổ.Lương Hiểu Tài nói:Vậy hòa ly trước đi, chặt đứt tầng quan hệ này giữa ngươi và Lương Nhiễu Âm rồi hãy nói. Còn phía nương ngươi ngươi tự thương lượng với bà đi, xem phải thế nào."

Dứt lời Lương Hiểu Tài lập tức đứng dậy, lấy cái sọt rách dùng để bắt chim sẻ rồi lấy thêm chút gạo. Tám chuyện cũng chỉ là tám chuyện, còn không bằng tiện tay bắt chút chim sẻ nướng ăn.

Hắn ngồi xuống đặt bẫy, làm xong rồi kéo dây thừng đi tới bên cạnh Hoắc Nghiêm Đông, ngồi xổm vừa nhìn cái bẫy vừa chờ đáp án. Hoắc Nghiêm Đông thấy thế cũng ngồi xổm bên cạnh hắn.

Đều là ngồi xổm nhưng Hoắc Nghiêm Đông to xác mặc quần áo đen thui, nhìn qua như tảng đá. Lương Hiểu Tài nhìn nhìn thể trạng bản thân, trong lòng đột nhiên chua lòm, yên lặng lui lui ra sau một chút.

Ngược lại Hoắc Nghiêm Đông không có ý kiến gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!