Tác giả: Zhihu

Nhà ta là dòng dõi thuật xem tướng số, có thể đoán biết sinh tử vô thường. Đại tỷ nhìn người phân thiện ác, Nhị tỷ biết rõ thọ mệnh người khác, còn ta — có thể thấy được cách mà người ta sẽ chết. Chỉ trừ Tứ muội là nhặt về nuôi, chẳng biết gì ngoài ôm lấy đùi ta nịnh nọt. Sau khi phụ thân mất, Hoàng đế ban hôn cho chị em chúng ta. Ngày chọn phu nơi đại điện, Đại tỷ và Nhị tỷ chọn mất Vương gia và Thái tử, chỉ còn lại Tể tướng và Tướng quân. Tứ muội quỳ gối van ta: “Tỷ tỷ, ai mới là người có...
Thiếu gia Giang Chi Dao lại nổi tính công tử. Hắn không chịu đọc sách, còn hắt mực lên mặt ta. Không chút nể nang, mắng ta: “Ngươi là một con câm thối không cha không mẹ!” “Cũng đòi bắt chước người ta, mơ gả cho trạng nguyên lang?!” “Không soi lại bản thân xem có xứng hay không!” Ta sợ hắn lại đi giao du với đám công tử ăn chơi, khiến phu nhân nổi giận, Đành phải lần lượt đi tìm từ tửu lâu này sang tửu lâu khác. Ngoài phòng, truyền đến tiếng cười cợt của đám bạn hắn: “Tiết Linh đúng là thứ hạ...
Dịch giả: Hố Không Thoát Giới thiệu: ❌ Không phải truyện teen, teen không nên đọc, truyện dành cho người từng trải hoặc cần từng trải Bắt đầu: Bị hôn phu phản bội? Cô lập kế hoạch trả thù liên hoàn, hành hạ anh ta đến mức phải quỳ gối cầu xin tha thứ! Bị tiểu tam hãm hại? Một đoạn video đã khiến cô ta thân bại danh liệt! Kể từ khi gặp Kỷ Thời Đình, cuộc sống của Diệp Sanh Ca thay đổi hoàn toàn. Vấn đề duy nhất là… ông xã của cô quá lạnh lùng, đêm nào cũng đuổi cô ra khỏi phòng ngủ, phải làm...
Năm Thẩm Yếm Ly tròn hai mươi tuổi. Ta, một công cụ hình người, một bà mẹ kế trẻ, coi như đã làm tròn bổn phận. Ta quay lại nghề cũ, quyến rũ lão Thượng thư góa vợ, có hai đứa con. Thượng thư bị ta trêu chọc đến mê mẩn, chuẩn bị cưới ta làm vợ kế. Thẩm Yếm Ly đột nhiên xuất hiện. Chàng mặt mày trầm tĩnh, kéo ta vào lòng, giọng nói trầm thấp: "Nội tử không hiểu chuyện, đại nhân chê cười rồi."
Trong tang lễ của cha, tôi lặng nhìn Cố Trạch Lễ để mặc đám bạn hắn cười đùa, cá cược ngay giữa không khí đau thương. Bọn họ đặt cược xem tôi có sẽ nhân cơ hội này mà khóc lóc, bấu víu lấy hắn hay không. Ngay khoảnh khắc đó, trái tim tôi nguội lạnh như tro tàn. Tôi tháo xuống từng món đồ giá trị trên người, gọi một nhân viên phục vụ đến gần. “Muốn phát tài không?” – tôi hỏi, giọng thản nhiên – “Cược đi. Cược xem Giản Ninh tôi đã bị chơi chán, giờ đến lúc đổi sang một con chó khác.” Anh ta...
Khi Thượng thần moi tiên cốt của ta ra, m.áu bắn đầy người hắn. Mà ta thì đã sớm uống đan dược ngăn đau đớn. Không chỉ chẳng thấy đau chút nào, ta còn rảnh rang liếc nhìn nữ chính đang trông ngóng được thay tiên cốt của ta vào người. Nhìn ánh mắt bọn họ đầy quyết tâm và tham lam, ta chỉ khẽ bật cười. Tiên cốt này, phải giữ mình thanh khiết thì mới có hiệu quả kia mà. Phì, đừng đùa chứ, bọn họ thật sự tưởng ta vì nam chính mà giữ thân như ngọc à? Thật ra… trong bụng ta đã có đứa bé ba tháng...
Tôi là người ngoài hành tinh và đã sống lại dưới thân phận thành một thợ săn cấp F và không hề có trí nhớ của vật chủ. Má, thân thể này chết vì chết đói sao!!! Con đang bò bò có tám chân và hai cái râu này chắc ăn được đấy. (con gián) [Tôi đã tái sinh thành một Thợ săn hạng F. … Nhưng sao mọi người lại nhìn tôi như vậy!!!.] Thể loại: nam chủ không tình yêu - hầm ngục - cuộc sống của người ngoài hành tinh ở trái đất
Sau khi cha mẹ mất, tôi được bạn thân của ba đón về nhà họ Chu. Sinh nhật 16 tuổi, Chu Gia Vọng say rượu hôn tôi, bắt tôi chỉ được thích một mình anh ta. 18 tuổi, anh ta dụ dỗ tôi nếm trái cấm, nói sẽ dây dưa với tôi cả đời. 24 tuổi, tôi muốn kết hôn. Nhưng anh ta lại nói, anh ta sẽ không kết hôn. Sau một tháng chiến tranh lạnh, bạn bè tổ chức tiệc muốn chúng tôi làm hòa. Hôm đó, Chu Gia Vọng lại dẫn theo một cô gái trẻ. Cô gái mỉm cười e thẹn, trông giống hệt tôi năm mười tám tuổi. Bạn tôi...
Ảnh đế hàng đầu Hứa Dịch Nhiên sắp ly hôn rồi. Người hâm mộ hò reo trong siêu thoại, mừng rỡ vì anh trai của họ cuối cùng cũng thoát khỏi người phụ nữ điên này là tôi. Họ còn liệt kê ra một số tội lớn của tôi: Thích dựa hơi, ham kiểm soát, ăn mặc quê mùa, chẳng xứng với anh ta ở điểm nào. Hứa Dịch Nhiên đứng đối diện, cầm tờ đơn ly hôn tôi đã soạn sẵn, mãi không chịu ký. [Tại sao muốn ly hôn?] [Đã nói là tin đồn là giả rồi, còn tặng em cái túi, em còn không hài lòng điều gì nữa.] Tôi lắc đầu,...
ANH CHỒNG VỆ SĨ TRỜI CHO Tác giả: 米鱼紫 Editor: Táo, Linnie Thể loại: xuyên sách, hài hước… Giới thiệu: Tôi xuyên thành nữ phụ ác độc có hôn ước với nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình. Sau đó, tôi bị nam chính gài bẫy rơi xuống nước, anh ta nhìn vệ sĩ mặt lạnh phía sau và nói với tôi: “Chỉ cần cô ngoan ngoãn gả cho anh ta, sau này tôi sẽ không làm gì cô nữa”. Tôi tủi thân chảy nước miếng. Họ không biết, body của anh vệ sĩ trong sách bùng nổ như thế nào đâu….. Lúc còn sống, tôi có thể thưởng...
Tên truyện đầy đủ: SAU KHI NGHE ĐƯỢC TIẾNG LÒNG, NHÂN ĐẠM NHƯ CÚC LẬT XE RỒI Tác giả: 貔貅 Editor: Chun Thể loại: Cổ đại, Ngọt, Hài hước, HE Giới thiệu: [*] Nhân đạm như cúc: Câu đầy đủ là 落花无言,人淡如菊 (Lạc hoa vô ngôn, nhân đạm như cúc): Chỉ yêu thích sự đơn giản, không danh vọng tiền tài, không có mưu cầu cao đối với cuộc sống, thích sự bình yên lặng lẽ nhưng nội tâm kiên cường bất khuất. Khi Hiền Phi nhân đạm như cúc, tự xưng là tình yêu chân thành của Hoàng thượng thì ta bất ngờ nghe được...
▪️Tựa: Chị Đại Hậu Cung ▪️Tác giả: 恩養 ▪️Editor: Kẻ Săn Chữ ▪️Giới thiệu: Nữ nhân công lược hậu cung, nữ nhân xuyên không, nữ nhân trọng sinh. Hoàng hậu là nữ nhân trọng sinh, Quý phi là nữ nhân xuyên không. Còn tôi là nữ nhân công lược. Tôi giận dỗi lật bàn: “Vì sao chỉ có tôi phải làm chó vẫy đuôi* vậy chứ?” *Chó liếm, chó vẫy đuôi: Chỉ những người theo đuổi người khác không ngừng nghỉ dù bị đối xử tệ bạc.
Tác giả: 闲得无聊的仙女/Nàng Tiên Nhàn Rỗi Đến Buồn Chán Thể loại: truyện ngắn zhihu Số chương: 24 Editor: The_Mooniesss Giới thiệu: Sáu năm sau khi chia tay, tôi ngồi trong phòng cấp cứu của anh ta. “Tôi có bầu rồi, là con của anh.” Mặt anh ta tái mét: “Mang bầu gì mà tận 6 năm?” Trong chốc lát bầu không khí bỗng lúng túng vô cùng. “Không thừa nhận chứ gì?” “Cô nghĩ tôi sẽ nhận?” Anh ta hỏi lại tôi. Tôi im lặng vài giây, “Được thôi, tôi sẽ đi kiếm cho nó một người cha.” Chín tháng sau. Anh ta hung...
Tôi muốn mua cho mình một bộ quần áo mới, nhưng con trai lại mắng tôi. “Mẹ, mẹ đừng tiêu tiền linh tinh nữa được không? Không kiếm ra tiền thì mẹ không biết tiền kiếm khó đến thế nào đâu.” “Nếu mẹ không lấy bố, không lấy người đàn ông kiếm tiền giỏi như thế, thì mẹ sống không nổi đâu. Con đã nói rồi, mẹ không xứng đáng.” Kể từ ngày đó, tôi quyết định không làm Osin miễn phí nữa. Lúc ly hôn, con trai ngạo mạn nói: “Mẹ, mẹ mau thu dọn hành lý rồi đi đi. Mẹ đi rồi, bố có thể cưới cho con một bà...
Thịnh Quốc, trong thư phòng của Đại Lý Tự Khanh. Tô Vãn Phù đứng trước bàn, nhìn nam tử trước mặt, cố gắng đè nén cảm xúc trong lòng. “Sở đại nhân, vừa rồi khi thẩm án, vì sao ngài lại phán Cao lão gia vô tội?” Sở Quý Uyên ngồi ngay ngắn trên chủ tọa, cúi đầu sắp xếp hồ sơ, lạnh nhạt nói: “Chứng cứ nàng đưa ra không đủ, mà lời biện hộ của Giang Doanh Doanh lại có sức thuyết phục hơn.” Nghe đến cái tên Giang Doanh Doanh, tim Tô Vãn Phù bất chợt run lên. Giang Doanh Doanh là thanh mai trúc mã...
Vừa mới xuyên không đến thời cổ đại, còn chưa kịp mừng rỡ vì trở thành thiên kim tiểu thư con nhà quan, thì phụ thân và ca ca đã bị cuốn vào cuộc tranh đấu hoàng vị, khiến cả nhà bị tịch thu tài sản. Cả gia đình từ đó trôi dạt đầu đường xó chợ, sống lay lắt qua ngày. Phụ thân và ca ca quyết định bán bớt nữ quyến trong nhà để trang trải. Ban đầu là bán đám ma ma, nha hoàn. Sau đó thì bán đến các di nương. Cuối cùng, họ bắt đầu bán cả con gái. Để không bị bán, mỗi tháng ta phải nộp lên một xâu...
Hình như ta đã quên một người. "Cả thành Trường An này, ai mà chẳng biết, ta không sống được lâu nữa." Lúc nói lời này, ta đang nằm trên ghế mây, cả người ốm yếu tiều tụy, hơi thở thoi thóp. Nhũ mẫu đứng trước mặt ta, muốn mời ta ra tiền viện gặp vị thần y mà đại ca từ Bắc Cương đưa về, nghe nói người đó y thuật cao siêu, có khả năng cải tử hoàn sinh. "Ta không đi." Người bệnh lâu ngày ngay cả sức để tức giận cũng không có, ta chỉ bình tĩnh nhưng bi ai lắc đầu "Không chữa khỏi được đâu." Ta...
Tôi đã chết được gần một năm rồi. Lục Trạch vẫn nghĩ rằng tôi đang đi du lịch nước ngoài. Hắn chỉ chú ý đến ánh trăng sáng của hắn là Đường Khuynh và cho cô ta rất nhiều tài nguyên. Chỉ trong ba năm, Đường Khuynh từ một bông hoa trắng, chớp mắt đã trở thành một ngôi sao hàng đầu trong giới điện ảnh và truyền hình. Còn tôi, hắn chỉ nhớ những lời cuối cùng tôi đã nói với hắn “Lục Trạch, em muốn đi du lịch, em sẽ đi rất lâu, rất lâu.” Tôi nghĩ rằng hắn vốn không quan tâm. Chuyện tôi đã chết, có...
Một lần say rượu, Chương Phùng Niên đã đồng ý với lời tỏ tình của tôi. Ba ngày sau, anh ta lập tức theo ánh trăng sáng trong lòng mình – Lâm Yên – ra nước ngoài. Chỉ gửi cho tôi một đoạn tin nhắn âm thanh: “Xin lỗi, A Diên, cậu có thể gặp được người tốt hơn.” Vậy là tôi bị đá. Trở thành trò cười trong vòng bạn bè của anh ta. Hai năm sau, anh ta quay trở lại. Trong buổi tiệc chào đón anh ta, tôi ngồi im lặng nghe mọi người xung quanh không ngừng khen ngợi rằng hai người họ thật xứng đôi. Họ...
Thân xác tôi đột nhiên trở thành nơi trú ngụ của hai linh hồn ngoại lai. Một kẻ kiểm soát giọng nói, hóa thành "cái miệng" sắc sảo. Kẻ kia chi phối hành động, trở thành "đôi tay" không khoan nhượng. Họ phơi bày định mệnh: tôi là "thiên kim thật" bị đánh tráo, kiêm luôn vai "nữ phụ hiểm độc" trong một cuốn truyện ngược tâm đầy rẫy thật giả. Tiểu thư giả mạo kia thổn thức: "Em gái không cố ý đẩy em... Em ấy oán hận em, cũng là điều dễ hiểu..." "Đôi tay" tôi tức khắc đẩy ả ta ngã chổng vó xuống...