Tác giả: Vệ Vũ

Kiếp trước, em gái được gia đình hào môn nhận nuôi, còn tôi lại được một cô lao công nhận về. Kết quả, trong nhà hào môn thì đấu đá nội bộ căng thẳng, cha mẹ lạnh nhạt, anh trai thì bắt nạt, cuối cùng em ấy trắng tay rời khỏi nhà. Còn gia đình tôi lại rất hòa thuận, thiếu gia nhà giàu còn đem lòng yêu một “bông hoa nhỏ thanh bần” như tôi – mọi thứ cứ như bước ra từ phim thần tượng. Em gái ôm hận giết tôi, và cả hai cùng quay về cái ngày được nhận nuôi năm ấy. Lần này, em ấy lao nhanh vào lòng...
Khi Hoàng đế kết hôn với bạch nguyệt quang của hắn, ta một mình lặng lẽ qua đời trong lãnh cung lạnh lẽo. Tất cả mọi người đều nghĩ rằng ta đã chec vì không thể cảm nhận được hơi thở của ta. Nhưng sự thật là, ta không hề qua đời. Ta biết "bế khí" – một loại công phu đặc biệt giúp ngưng thở và giả chec. Hoàng đế quỳ trước mộ ta, đau lòng đến mức khóc không thành tiếng. Nhưng ta, lúc đó đã trốn thoát đến biên cương xa xôi, thoải mái ngồi trong tửu quán, vừa ăn uống thỏa thích, vừa tiện tay sờ...
Tương truyền rằng, nữ tử mang bớt hình đóa sen sẽ trở thành hồng nhan họa thủy, dẫn đến chiến loạn khắp nơi. Quý phi vừa nghe lời đồn, lập tức sai người xuống dân gian tìm kiếm nữ tử ấy, định ra tay sát hại trước khi tai họa giáng xuống. Tin truyền tới, Tống tiểu thư ở thành Giang Lăng sợ hãi không thôi. Trên lưng nàng quả thật có bớt hình hoa sen, nếu để quý phi tra ra, chỉ e khó giữ được tính mạng. Người trong lòng của nàng vì muốn cứu nàng, quyết ý tìm một nữ tử, dùng thủ pháp thiêu khắc...
Phụ thân ta là một người thuần dưỡng thú, nhận lệnh biểu diễn một màn xiếc thú để Công chúa thưởng thức. Ông nhắc nhở Công chúa rằng mãnh thú rất sợ lửa, vì vậy đừng mặc váy đỏ. Công chúa gật đầu đồng ý, nhưng khi phụ thân ta bước vào chuồng thú, nàng lại ra lệnh cho tiểu thái giám vung vẩy tấm vải đỏ. Mãnh thú hoảng loạn, phụ thân ta bị chúng xé xác. Tiếng gầm rú của thú dữ hòa lẫn tiếng hét thảm thiết của con người. Công chúa ngồi trên ghế cao vỗ tay cười lớn, nói rằng đây là màn biểu diễn...
Từ sau khi bị rơi xuống nước, Lâm Quý nhân dường như đã trở thành một người khác. Ban đầu, nàng ta xuất thân thấp kém, tính tình hướng nội, Hoàng Thượng hầu như không để ý đến trong hậu cung còn có một người như vậy. Nhưng hiện tại, nàng ta lại rất được sủng ái, chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi đã được đặc cách phong làm Quý phi. Chỉ khi hai chúng ta ở cùng nhau, nàng ta nở nụ cười kiêu ngạo với ta: “Lục Lan, ngôi vị Hoàng Hậu của ngươi sớm muộn gì cũng là của ta.” Nàng ta là người xuyên...
(Văn án) Vị hôn phu của tôi có một "chị em" thân thiết. Anh ấy thích cô ấy suốt mười năm, trong cơn say đã thổ lộ: "Không dám tỏ tình, vì sợ nói ra rồi sẽ chẳng còn làm anh em được nữa." Tôi không hề tức giận, âm thầm mua nhẫn, đặt may váy cưới. Vậy mà sau lưng tôi, anh lại than phiền với "chị em" của mình rằng tôi ép cưới, thậm chí còn đùa rằng sẽ bỏ tôi đứng đó trong hôn lễ. Cho đến khi anh nhận ra, buổi hôn lễ này hoàn toàn chẳng liên quan gì đến anh.
Mọi người đều nói tôi là kẻ ngốc. Tôi đúng là kẻ ngốc, hàng thật giá thật, ngốc không hề giả. Thế nhưng tôi có một người chồng sắp cưới rất thông minh, rất lợi hại. Quan trọng là, ngay cả một người ngốc như tôi cũng có thể nhận ra rằng anh ấy không hề yêu tôi. Tôi cứ nghĩ mình cứ ngốc nghếch giả vờ không biết gì cả thì vẫn có thể cùng anh kết hôn. Cho đến khi, có một cô diễn viên vừa xinh đẹp vừa thông minh đã tiết lộ rằng, hóa ra anh và cô ta mới là tình yêu chân chính. Không chỉ vậy, cô ta...
Chồng tôi là người rất sĩ diện, lương tháng 8.000 tệ nhưng sẵn sàng chi 15.000 tệ để mời người khác ăn uống. Đến sinh nhật con trai, nó muốn mời cả lớp đi công viên giải trí Universal, anh ta cũng chẳng suy nghĩ mà đồng ý ngay, thậm chí còn nói với con: “Đây là khoản đầu tư cho mối quan hệ xã hội, con đừng giống mẹ con, tự bó hẹp con đường của mình.” Còn tôi, chỉ cần mua một chai nước uống, anh ta lập tức nổi đóa: “Tại sao lại phải mua nước? Em không thể ra quán gần đó xin nước nóng miễn phí...
Trong lễ đại hôn của Hoàng Đế cùng với ánh trăng sáng của hắn, tôi lẻ loi nuốt khí trong lãnh cung. Tất cả mọi người thấy ta không hô hấp, lại không biết rằng ta là truyền nhân duy nhất của môn bế khí công. Trước mộ của ta, Hoàng Đế khóc rống lên, ta đã chạy tới biên ngoại, ở tửu lầu ăn uống thả cửa, thuận tiện sờ cơ bụng của tiểu lang quân Tây Vực. Cuộc sống tốt đẹp vốn nên cứ vui vẻ mà qua đi như thế, cho đến một ngày động đất, làm sụp cả hoàng lăng, Hoàng Đế phát hiện trong quan tài của ta...
Ta xuyên thành nữ nhân vật phụ độc ác trong phim Tiên Hiệp, bị ràng buộc bởi hệ thống giải cứu ratting. Vị hôn phu đưa nữ chính trở về từ thế giới phàm trần. Ta: "Mau hủy hôn ước với tôi ở tập này đi. Đừng đợi đến tập tiếp theo." Anh trai ta buộc ta phải lấy máu tim để cứu nữ chính. Ta: “Ta nói thật cho ngươi biết, nhân vật mà khán giả ghét nhất chính là ngươi.” Sau đó, huynh trưởng và phu quân tương lai hợp sức tấn công ta. "Phượng Nê, ngươi đã làm quá nhiều chuyện tà ác, hôm nay chúng ta sẽ...
Tôi là cô gái thiên tài được ba nuôi dưỡng bằng sáu trăm cái tát. Không luyện đàn sẽ bị bạt tai, ra ngoài chơi cũng sẽ bị bạt tai. Về sau, tôi thi đỗ vào trường trung cấp của Học viện Âm nhạc Trung ương khi mới mười một tuổi, mười hai tuổi đã giành giải nhất toàn quốc. Ba tôi vui mừng khôn xiết, chỉ còn chờ tôi giành giải thưởng trong cuộc thi quốc tế, mọi người đều khen ông ta có phương pháp giáo dục tuyệt vời. Trước trận đấu, phóng viên đưa micro đến miệng tôi, hỏi tôi có điều gì muốn nói...
Khi dịch bệnh ập đến, ta nếm thử trăm loại thảo dược, không ngủ không nghỉ, cuối cùng cũng nghiên cứu ra phương thuốc, cứu chữa cho toàn thành. Thế nhưng, tất cả mọi người đều nói, người cứu bá tánh là đích tỷ của ta. Còn ta, chẳng qua chỉ là một kẻ điên muốn chiếm đoạt công lao. Sau này, dịch bệnh lại bùng phát. Tất cả quỳ trước mặt ta, cầu xin ta ra tay cứu giúp. Nhưng ta... đã thật sự phát điên rồi. Không còn cứu được ai nữa.
#gương vỡ tan tành, nam phụ lên ngôi. Giới thiệu truyện: Khi thái tử đăng cơ, đã lập vị trắc phi của người làm hoàng hậu. Lý do rất đơn giản, vì trong mệnh thư đã viết, hoàng hậu đầu tiên của người sẽ bị loạn tiễn xuyên tâm mà chếc. Ngày thánh chỉ lập hậu được ban ra, tỷ tỷ của ta, chính là thái tử phi Thẩm Thành Vân, miệng cười mỉm đến cung của ta, hành lễ không mấy nghiêm chỉnh: "Thần thiếp chúc mừng hoàng hậu nương nương." Sau đó, tỷ tiến đến gần ta, đôi môi đỏ mọng nhếch lên ác độc: "Thẩm...
Tiểu thư là một nữ tử xuyên không. Nàng nói rằng hôn nhân sắp đặt là điều không nên, cứ thế hủy đi hôn sự với thanh mai trúc mã của ta. Nàng còn nói phụ nữ không thể chỉ nhốt mình ở trong nhà, khăng khăng dẫn theo ta đi tòng quân. Kết quả bị tách ra khỏi quân ngũ và mắc kẹt trong sa mạc lớn khô cằn. Ta liều mạng lấy được hai thùng nước cứu mạng từ bọn cướp trên sa mạc, nhiều lần dặn dò tiểu thư phải sử dụng tiết kiệm. Thừa dịp lúc ta đang ngủ, nàng lại dùng nước này để tắm rửa gội đầu. Ta sắp...
Trong lễ đại hôn của Hoàng Đế cùng với ánh trăng sáng của hắn, tôi lẻ loi nuốt khí trong lãnh cung. Tất cả mọi người thấy ta không hô hấp, lại không biết rằng ta là truyền nhân duy nhất của môn bế khí công. Trước mộ của ta, Hoàng Đế khóc rống lên, ta đã chạy tới biên ngoại, ở tửu lầu ăn uống thả cửa, thuận tiện sờ cơ bụng của tiểu lang quân Tây Vực. Cuộc sống tốt đẹp vốn nên cứ vui vẻ mà qua đi như thế, cho đến một ngày động đất, làm sụp cả hoàng lăng, Hoàng Đế phát hiện trong quan tài của ta...
Ta và con gái nhũ mẫu đã bị hoán đổi linh hồn. Nàng ta nghiễm nhiên trở thành đại tiểu thư cành vàng lá ngọc, sắp sửa thành thân với vị hôn phu của ta. Còn ta biến thành một con ngốc vừa béo vừa tham ăn, ai gặp cũng ghét bỏ. Ả ta đinh ninh rằng cuối cùng cũng đã có được cuộc đời ta. Cho đến khi ả phát hiện ra, có những thứ ả vĩnh viễn không thể cướp đoạt.
Tôi và cô bạn thân cùng xuyên vào tiểu thuyết. Cô ấy là "c.h.ó liếm" của nam phụ thâm hiểm, còn tôi là thế thân của phản diện bệnh kiều. Bề ngoài, chúng tôi đều yêu mà không được, nhưng sau lưng lại cùng nhau tiêu tiền như nước. Ba năm sống trong những ngày vung tiền không tiếc tay, nữ chính – bạch nguyệt quang thực sự – đã quay trở lại. Biết rằng nam phụ và phản diện đều sẽ phát cuồng vì nữ chính, cô bạn thân của tôi xách một túi nhỏ, gõ cửa phòng tôi giữa đêm: "Tớ tích đủ tiền rồi, còn...
Ta nữ giả nam trang ở quân doanh làm kiêu binh trong mười hai năm, đột nhiên biết được mình là thiên kim thật của thứ sử đại nhân. Thiên kim giả khóc nức nở bắt lấy tay áo ta lắc qua lắc lại: “Tỉ tỉ, ta tự biết ta là tu hú chiếm tổ, chỉ cầu tỉ không cướp đi tình yêu của cha mẹ và huynh trưởng đối với ta.” Nàng không biết, ta căn bản không muốn đoạt đi tình yêu dành cho nàng. Ta chỉ muốn kiếm chút quân lương cho các huynh đệ của ta thôi. Mộc Cẩn (1) Tác giả: Vệ Vũ Đề cử: Love in small things...
Tôi đã làm mẹ kế của con gái Kỷ Từ suốt ba năm, anh ta lạnh lùng nói với tôi rằng: "Chỉ có tiền, không có danh phận." Gần đây, anh ta tham gia một chương trình thực tế về bố và con. Hai nhóm bố còn lại lần lượt là ảnh đế phim nghệ thuật và ca sĩ đỉnh lưu. Đến tập thứ tám, chương trình yêu cầu mẹ của các bé đến thăm trường quay. Kỷ Từ chuyển khoản đặt cọc trước cho tôi một triệu, bảo tôi đến đó. "Chỉ là diễn cho giống thôi, không có nghĩa là tôi thừa nhận thân phận của cô, hiểu không?" Tôi...