...
Ta biết Trần Tư ngu ngốc, nhưng ta thật sự không ngờ hắn lại ngu ngốc đến vậy.
Thấy đánh không lại ta, Vân Nhi lại trong tay ta, hắn lại đi tìm Ly Bắc làm giao dịch.
"Ta hiểu rõ dã tâm muốn thiên hạ của Thiếu chủ Ma tộc, nhưng đối với ta, ta chỉ mong có được một người, sống bên nhau muôn đời muôn kiếp. Ta giúp Thiếu chủ thực hiện dã tâm, cũng xin Thiếu chủ tác thành cho tình yêu của ta."
Trần Tư đề nghị, chỉ cần Ly Bắc giúp hắn cứu Vân Nhi, hắn sẽ mở phong ấn cửa Tiên giới cho Ly Bắc.
Ly Bắc: Còn có chuyện tốt như vậy?
Hành động của Thiếu chủ Ma tộc rất đáng sợ, khi ta phát hiện ra, Vân Nhi đã bị Trần Tư cứu ra, phong ấn Tiên giới cũng đã bị mở.
Ly Bắc dẫn Ma tộc đánh vào, ma vật khổng lồ che khuất bầu trời, đã cướp đi sinh mạng của không ít thần tiên.
Về việc này, Trần Tư tiếp nhận rất tốt:
"Mỗi người một số phận, bọn họ số mệnh không tốt. Thà ta phụ người trong thiên hạ, chứ không để người trong thiên hạ phụ ta!"
... Hình tượng Tào Tháo bị bôi nhọ.
Ta thật sự nhịn không được, hỏi hệ thống: [Tại sao lại chọn ra nam chính ngu ngốc như vậy?]
Hệ thống tiếp tục cắn khăn tay: [Vậy không phải tốt sao? Hắn vì nữ chính mà từ bỏ tam giới đấy!]
Tam giới lại làm gì sai chứ?
Ta nổi giận, một kiếm trong tay, bước vào biển mây, đuổi theo đôi uyên ương điên rồ kia.
Bọn họ còn chưa kịp chạy xa, đang trà trộn trong đám Ma tộc, định nhân lúc hỗn loạn chạy trốn.
Bây giờ tu vi của ta đã là đệ nhất Tiên giới, Trần Tư căn bản không phải đối thủ của ta, ta túm hắn ra -
[Phượng Nê mau g.i.ế. c hắn...] Đạn mạc cổ vũ ta.
Ta một kiếm đ.â. m vào n.g.ự. c Trần Tư, sau đó hất hắn bay ra ngoài.
Đạn mạc: [A, nhanh vậy sao.]
Vân Nhi còn chưa kịp khóc thành tiếng, đã bị Ly Bắc nhanh chóng đuổi tới túm lấy.
Ly Bắc liếc ta một cái, quay đầu túm Vân Nhi chạy.
Ta lướt qua vô số ma vật, giơ tay lên, sức mạnh Cổ Thần quét sạch tà ma.
"Muốn chạy? Hỏi kiếm của ta trước đã!"
Ly Bắc thấy tình thế không ổn, bị ép phải nghênh chiến.
Vân Nhi thần sắc đờ đẫn, ánh mắt nhìn ta đầy oán hận.
"Ta chưa từng làm hại ngươi, Phượng Nê, tại sao ngươi luôn làm hại ta? Các ngươi thần tiên đạo mạo, kỳ thực lại khinh thường phàm nhân. Cái gì mà trừ ma vệ đạo, chẳng qua chỉ là vì thỏa mãn dục vọng cá nhân!"
Vân Nhi hùng hồn đứng về phía Ma tộc, như thể những phàm nhân vô tội c.h.ế. t đi đều là ảo giác không tồn tại.
Ly Bắc lại không hề cảm động vì những lời này, thấy không địch lại sức mạnh Cổ Thần của ta, cười lạnh:
"Vân Nhi muội muội, hôm nay Ma tộc vì muội mà gặp đại họa, muội cho ta mượn chút ma lực, cũng không quá đáng chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!