Chương 9: (Vô Đề)

Tiếp theo, ta cần thanh toán Lưu gia.

Mấy đứa con trai của Lưu Thái Thú bao năm qua khinh nam bức nữ, hại người vô số. Khi ta còn là một y nữ không nơi nương tựa, từng cầu xin những nạn nhân ấy đứng ra làm chứng, nhưng ai nấy đều sợ hãi, không dám lên tiếng.

Thế nhưng nay ta đã là Thái Tử Phi.

Chỉ cần phái thân binh đi dò hỏi một vòng trong thành, lập tức có vô số người đứng ra vạch trần tội ác chất chồng của Lưu gia. 

Họ viết lời khai, lấy m.á. u viết ngàn chữ ký tên. Khi bản huyết thư viết hơn ngàn cái tên ấy được gửi đến Kinh Thành, Thánh Thượng nổi trận lôi đình.

Lưu gia bị tịch biên gia sản, Lưu Thái Thú cùng mấy người con trai đều bị xử trảm.

Máu của bọn chúng chảy xuống pháp trường, cũng lẫn với lá rau thối rữa, hoà vào vết m.á. u đã khô của sư phụ ta ngày xưa.

Bãi tha ma lại có thêm những xác c.h.ế. t mới, nhưng ta không cảm thấy điều đó có thể an ủi linh hồn sư phụ trên trời.

Cuối cùng, ta đến tìm cô nương đó.

Người mà sư phụ ta dùng mạng sống để cứu giúp.

Nàng ấy đã thành thân. Khi ta đến, nàng đang bế một đứa bé còn quấn tã, nhẹ nhàng ru ngủ. 

Từ xa, nàng nhìn thấy ta. 

Khoảnh khắc đó, trong mắt nàng ấy loé lên muôn vàn cảm xúc phức tạp. Có kinh hoàng, có áy náy, cũng có tuyệt vọng.

Một lúc lâu sau, nàng đặt con xuống giường, đi đến trước mặt ta, quỳ xuống.

"Dân nữ tham kiến Thái Tử Phi."

Ta nhìn nàng, hỏi:

"Ngươi sống có tốt không?"

Nàng rơi nước mắt, đáp: Cũng tạm.

Cha của đứa bé đâu?

"Là một người bán hàng rong, ra phố buôn bán rồi."

Nàng ngẩng đầu, mắt đỏ hoe:

"Nương nương, mọi chuyện không liên quan đến họ. Họ không biết gì cả, người phạt ta thế nào cũng được, chỉ xin người đừng làm hại họ."

Nàng biết ta oán hận vì năm xưa nàng không chịu ra công đường làm chứng, biết ta đã g.i.ế. c rất nhiều người.

Ta cụp mắt:

"Ngươi cho rằng ta đến g.i.ế. c ngươi?"

Nàng im lặng.

Ta bỗng bật cười: Không phải.

"Ngươi biết không? Sư phụ ta rất thích đến thăm những bệnh nhân được ông chữa khỏi."

Ta khẽ nói:

"Ông ấy nói, được thấy những người từng bị bệnh tật giày vò nay đã hồi phục, vui vẻ tận hưởng cuộc sống, đó chính là niềm vui lớn nhất của ông ấy với tư cách một lang trung."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!