Chương 9: (Vô Đề)

Những câu chuyện bên lề vẫn qua các kênh khác nhau mà liên tục truyền đến, mỗi người kể mỗi khác, nhưng có một điều chắc chắn: Trần Nguyệt vẫn tiếp tục chi tiền cho Đường Phóng.

Trần Nguyệt vốn có một công việc, lương không cao nhưng đủ để tự lo cho bản thân.

Kết quả là vì lần sảy thai đó, cô phải nghỉ làm khá lâu và bị công ty sa thải.

Trong một thời gian ngắn, nguồn thu nhập duy nhất của hai người chỉ còn lương 8.000 tệ của Đường Phóng.

Vậy nên, Trần Nguyệt bắt đầu vay tiền.

Bạn bè có thể mượn được, cô ấy đã mượn sạch. Đến khi chẳng còn ai muốn cho vay, cô ấy quay sang vay tiền qua các ứng dụng online.

Có một người bạn cùng lớp thấy không đành lòng, đến khuyên cô ấy:

"Tôi biết Đường Phóng là nam thần nhiều năm của cậu, nhưng tình yêu thì nên đến từ cả hai phía. Cậu định cứ chi tiền mãi để duy trì tình cảm này à? Tình cảm ấy sẽ không còn nữa nếu cậu không còn khả năng chi trả nữa, đúng không?"

Trần Nguyệt bình thản đáp:

"Đến ngày đó, bên cạnh anh ấy chỉ còn mình tôi mà thôi."

Người bạn bị sốc nặng, từ bỏ ý định tiếp tục nói chuyện với Trần Nguyệt.

Nhưng sau đó, gặp Đường Phóng, cô ấy vẫn không nhịn được mà khuyên anh ta bớt tiêu xài cho các mối quan hệ xã giao.

Đường Phóng cũng bắt đầu hối hận vì sự hoang phí của mình—trước đây có tôi gánh thay, anh ta dù nghèo cũng không đến mức thiếu trước hụt sau. Nhưng giờ thì khác, mỗi lần thanh toán, anh ta đều thấy đau ví, luôn tự nhủ: Đây là lần cuối.

Đáng tiếc, thói quen thì như một cơn nghiện.

Đường Phóng lần nào cũng nói uống nốt lần này rồi thôi, nhưng chỉ vài ngày sau lại lên mạng hẹn mọi người đi nhậu.

Thậm chí, tần suất hẹn nhậu bây giờ còn nhiều hơn cả khi chúng tôi chưa ly hôn.

"Không còn cách nào khác. Tôi thật sự không muốn về nhà đối mặt với Trần Nguyệt. Các cậu không hiểu đâu, ánh mắt cô ấy cứ dính chặt lấy tôi như keo vậy, khó chịu c.h.ế. t đi được."

Thêm vào đó, vì khoản vay đều do Trần Nguyệt đứng tên, Đường Phóng tự cảm thấy bản thân không bị ảnh hưởng gì.

Nhưng anh ta quên mất, lúc trước vì tưởng Trần Nguyệt là con nhà giàu, anh ta sợ mình vuột mất cơ hội nên vội vàng đăng ký kết hôn.

Giờ đây, những khoản vay đó đều là nợ chung của hai vợ chồng.

Đường Phóng không muốn đối mặt với Trần Nguyệt, ngày nào cũng ra ngoài nhậu nhẹt và cuối cùng cũng xảy ra chuyện.

Hôm đó, có một cô gái ở bàn bên cạnh xin số WeChat của anh ta và không may Trần Nguyệt đến đón anh ta đúng lúc đó.

Trần Nguyệt lập tức làm ầm lên.

Đường Phóng cảm thấy cô ấy làm mình mất mặt, liền thẳng tay tát cô ấy một cái trước mặt mọi người.

Trần Nguyệt không nói không rằng, lặng lẽ quay về nhà. Còn Đường Phóng thì tiếp tục uống.

Trong cơn tức giận, Trần Nguyệt nhắn tin cho Đường Phóng, bảo anh ta về nhà nhìn mình một lần, nếu không về, cô sẽ tự tử.

Đường Phóng đã say khướt, liền gửi một đoạn tin nhắn thoại đáp lại:

[Đừng có giả vờ, muốn c.h.ế. t thì c.h.ế. t lẹ đi.]

Không ngờ, Trần Nguyệt thực sự uống thuốc tự tử.

Cô được đưa đến bệnh viện cấp cứu, rửa ruột kịp thời và giữ được mạng sống, nhưng vẫn hôn mê không tỉnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!