Đột nhiên, một bóng người xuất hiện bên cạnh Lục Chước.
Ta nhận ra, đó là Liễu tần.
Liễu tần chạy đến bên ta, ôm chặt lấy ta.
"Hắn nói với ta – từ nay hắn sẽ không còn bị gò bó bởi Vương pháp nữa." Liễu tần thì thầm hỏi ta: "Ta không hiểu, ý hắn là gì?"
Ta sững sờ, rồi mỉm cười.
Mười ba năm rồi, đây là lần đầu tiên ta cười thật lòng.
Ta dẫn tộc nhân ra khỏi thành, Lục Chước cùng Liễu tần đưa mắt nhìn theo chúng ta.
Ta quay đầu, nhìn họ lần cuối, bắt đầu tin rằng, trên đời vẫn còn những tình yêu đáng để trao gửi.
Cuộc đời còn dài, ta cũng chỉ mới hai mươi tám tuổi.
13.
Ba năm sau, Khương Nhung chính thức tuyên bố phục hưng quốc gia ở Bắc vực, công chúa Minh Nguyệt lên ngôi, trở thành Nữ Đế đầu tiên.
Hoàng đế triều Vũ Sở Lam Trừng không có nhi tử, vì vậy một tử đệ tông thất đã kế vị.
Tân Hoàng cử tướng quân Lục Chước trấn giữ biên cảnh, đối đầu với Khương Nhung.
Hai nước lâu năm không có chiến tranh.
Năm mươi năm sau, Nữ Đế Minh Nguyệt lìa đời, nhi tử bà lên ngôi, trở thành tân Vương Khương.
Mười năm sau đó, Lục tướng quân qua đời, ngày hôm sauLục phu nhân cũng được phát hiện mất đi trên giường.
Trên giường có để lại bức thư tay của bà…
"Đây không phải là thế giới thuộc về ta, nhưng ta đã trải qua một cuộc đời rất đẹp ở đây."
Phiên ngoại:
Liễu Hiểu Hàm tỉnh dậy trong lớp học, cô đã ngủ rất lâu, mơ một giấc mơ dài.
Giấc mơ quá đỗi chân thật, cô mất khá lâu mới tỉnh táo lại, ngồi trên ghế, thất vọng trống rỗng.
Đây là buổi tọa đàm của tân sinh viên năm nhất, dài dòng và nhàm chán, cô không nhịn được lén lút mở điện thoại đọc tiểu thuyết, kết quả không biết từ lúc nào đã ngủ thiếp đi.
"Lớp trưởng đâu, lớp trưởng mang sổ điểm danh lên đây!" Chủ nhiệm lớp nói.
Liễu Hiểu Hàm chính là lớp trưởng, cô vội vàng cầm sổ điểm danh đặt trên bàn lên.
"Có ai vắng mặt không? Ai vắng mặt trừ 0.5 điểm tổng kết!"
"Không có ạ." Liễu Hiểu Hàm nói: "Mọi người đều có mặt."
Giáo viên chủ nhiệm mặt mày cau có lật giở sổ điểm danh.
"Ai nói là đều có mặt? Chẳng phải còn một người chưa đến đây sao."
Ông chỉ vào trang cuối cùng của sổ điểm danh, trang đó chỉ có một cái tên – Lục Chước.
Liễu Hiểu Hàm sững sờ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!