Tác giả: Đang cập nhật

full
Đi xem mắt đầu năm, tôi nhìn chằm chằm vào anh chàng đẹp trai đối diện đến chảy nước dãi. Anh ấy ngượng ngùng cúi đầu: "Tôi là pháp y, nếu cô ngại thì thôi vậy…” Tôi nhìn con quỷ nhỏ đang đu trên chiếc cổ dài của anh, điềm tĩnh dời ánh mắt: "Không ngại, không ngại." Có gì mà phải ngại? Tôi - người kế nhiệm Chính Nhất phái, đã hàng phục yêu quái còn nhiều hơn số người chết anh ấy giải phẫu.

full
Ta từ tay đích tỷ cứu về một thiếu niên. Thiếu niên đối với ta lạnh nhạt tựa băng, dẫu ta có lấy lòng thế nào, cũng chưa từng một lần nở nụ cười. Ta ngỡ hắn bản tính như vậy. Thế nhưng hắn lại nói: "A Uyển, đợi nàng cập kê, chúng ta thành thân có được không?" Ta ngỡ lòng ta đã cảm động hắn. Nhưng ngay khi đích tỷ gặp nạn, hắn lại thoắt cái xuất hiện, vẻ lo lắng trên mặt chẳng giống giả dối. Sau này, hắn nhìn đám mặt thủ (nam nhân được nuôi dưỡng) sau lưng đích tỷ, chán ghét nhìn ta mà rằng:...

Xuyên đến thế giới tiểu thuyết kiếm hiệp tên《 Nhất kiếm phi sương 》, An Cửu xui xẻo trở thành nhân vật nữ phụ trong đó, Đã trở thành nhân vật bị chán ghét, có thể chết bất kì lúc nào, rồi còn đụng phải hệ thống nói rằng chỉ cần có được tình cảm chân thành của nam phụ, nàng mới có thể quay về thế giới của mình. Nam phụ trong sách là Bùi Tịch, bạch y thắng tuyết*, ôn nhuận như ngọc, một tay y thuật siêu phàm, nhưng lại là một phế nhân, gân mạch đứt đoạn, người mang kịch độc, hai chân tàn tật. *...

full
Trường học bị ma ám, một tháng có năm học sinh nhảy lầu tự tử. Hiệu trưởng nhốt một đống nhà thông linh vào trường để bắt ma: "Ai bắt ma thành công sẽ được năm mươi vạn, ai không thành công thì đừng hòng rời đi." Vì tiền thưởng, các nhà thông linh đều ra sức trổ tài, tôi dựa vào khả năng xem Tarot mà trà trộn vào đó. Trước mắt tôi bỗng nhiên xuất hiện dòng bình luận: [Thực ra quỷ dữ đã trà trộn vào đám nhà thông linh này từ lâu rồi, chắc họ vẫn chưa phát hiện ra đâu nhỉ?]

full
Tôi luôn nghĩ rằng anh trai ghét tôi đến tận xương tủy. Vì vậy, vào cái ngày bị bắt nạt đến chết, tôi đã không gọi điện cầu cứu anh ấy. Thế nhưng người anh mà lẽ ra phải ghét tôi đến tận xương tủy ấy… sau khi tôi chết, lại lần lượt tìm ra từng kẻ đã bắt nạt tôi. Bọn chúng tổng cộng có năm người, toàn thân anh tôi dính đầy máu, mang đầu của cả năm người đó đến trước mộ tôi. Rồi thản nhiên đến đồn cảnh sát tự thú.