Tác giả: Đang cập nhật

full
Văn án: Trong cung yến, ta đang cúi đầu ăn uống vui vẻ. Tam công chúa được hoàng thượng sủng ái nhất thỉnh chỉ ban hôn. Ta ngẩng đầu, muốn nghe xem nàng sẽ gả cho ai. Nàng vừa nói tên người đó ra, chưa đợi hoàng thượng trả lời, ta đã vội vàng ngăn lại: "Không được."

full
Văn án: Lý Tuyết tò mò hỏi: "Thư Dao, bạn trai cậu là ai thế?" Ninh Thư Dao liếc nhìn tôi: "Anh ấy là diễn viên nổi tiếng, chắc chắn các cậu đều biết." "Là sinh viên năm ba của khoa bên cạnh, Chu Trạch Xuyên, đang ở nơi khác quay phim." "Chúng tôi chính là thanh mai trúc mã." Tôi nắm chặt điện thoại, tim thắt lại. Trên màn hình, Chu Trạch Xuyên vừa gửi tin nhắn. "Nhân Nhân, bộ phim anh quay vừa đóng máy rồi, chúng ta sắp được gặp nhau rồi đó."

full
Tôi tên là Huyền Hoàng, là một sinh viên mỹ thuật bình thường sống ở thế kỷ 21. Vì phát hiện bạn trai yêu lâu năm ngoại tình, tôi và anh ta đã cãi nhau kịch liệt bên đường. Trong lúc giằng co, đầu tôi va vào cột phòng cháy, mà qua đời ngay tại chỗ. Sau đó, tôi lại ngoài ý muốn xuyên vào cơ thể Ngụy Nhiễm Tuyết, một nhân vật nữ phụ trong tiểu thuyết ngôn tình ngọt sủng. Dù tiểu thuyết mang chủ đề ngọt sủng, sự ngọt ngào này chỉ dành riêng cho nam chính và nữ chính. Ngụy gia vốn là một gia đình...

full
Kiếp trước, cả ta và đệ đệ đều được gia tộc kỳ vọng rất nhiều. Đệ đệ bị cha ta đưa đến biên cương, mong nó lập nghiệp nơi sa trường, nào ngờ nó trời sinh nhút nhát, chỉ thích thêu thùa đàn hát, cuối cùng binh bại bỏ mạng nơi đất khách quê người. Còn ta thì bị đưa vào cung làm quý phi, nhưng ta tính tình nóng như lửa, hở ra là vung đao chém giết, cuối cùng bị loạn tiễn bắn chết khi đang truy sát hoàng đế trong ngự hoa viên. Mở mắt ra lần nữa, ta và đệ đệ cùng trọng sinh. Thánh chỉ sắc phong...

full
Con trai tôi dẫn về nhà một cô người mẫu nhỏ, nhất quyết đòi cưới cô ta. Tôi không đồng ý, nó liền tranh luận với tôi, nói rằng đây là cô gái đơn thuần, thiện lương nhất, không màng vật chất nhất mà nó từng gặp. Cho đến khi sau này, nó phát hiện trong điện thoại của cô người mẫu nhỏ một cuốn sách điện tử. Tên sách là: Dạy bạn cách cao cấp để cưa đổ phú nhị đại.

full
Tôi chính tay đưa bố mẹ mình vào trại giam. Từ khi nào tôi bắt đầu cảm thấy mình không phải con ruột của họ? Hình như là lần tôi bị đánh, phải trốn đến nhà bạn học. Cô ấy nhìn tôi, định nói gì đó nhưng lại ngập ngừng, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng bảo: “Lai Đệ, cậu và em trai cậu trông chẳng giống nhau chút nào.” Lúc đó, tôi không hiểu ý nghĩa của câu nói ấy. Mãi sau này, tôi mới biết rằng, những người mà tôi nghĩ là bố mẹ ruột thực ra lại là bọn buôn người, đã bắt cóc tôi khỏi bố mẹ đẻ. Kể từ đó,...

full
Tôi đứng trước giường bệnh nhìn mẹ mình, nói: “Sao ngày nào bà cũng gây chuyện vậy? Chỉ giỏi làm phiền tôi thôi.” “Tôi nói cho bà biết, tôi không có thời gian để lo cho bà đâu, có chuyện gì thì đi tìm con trai của bà đi.” Mọi người trong phòng bệnh đều quay đầu nhìn tôi, ánh mắt họ đầy khinh bỉ. Mẹ tôi ấm ức lớn tiếng nói: “Sao con có thể nói chuyện với mẹ như vậy? Mẹ là mẹ của con cơ mà!” Tôi nhìn bà ta, mặt không cảm xúc, nhẹ nhàng nói: “20 năm trước, ngay tại đây, bà cũng nói với tôi y hệt...

full
Từ khi ta và đệ đệ ra đời, phụ thân có lẽ cảm thấy đã hoàn thành nghĩa vụ, liền một lòng một dạ sống bên đích mẫu, ta rất hiếm khi được gặp phụ thân. Hồi nhỏ, ta thích nhất là tựa vào cửa hoa viên chờ đợi, vì phụ thân thường dắt ca ca và tỷ tỷ đi ngang qua. Mỗi lần thấy ta, phụ thân đều nở nụ cười hiền từ: “Tuệ Tuệ lại đến xem hoa à.” Rồi ông sẽ cho ta một miếng bánh mã đề vốn mua cho tỷ tỷ. Đó là lúc ta hạnh phúc nhất. Sau đó, nương mất, ta không bao giờ đến hoa viên nữa. Nương luôn buồn bã,...

full
Ta vốn là nữ nhi nổi danh khắp thành Cẩm Châu. Nổi danh chẳng phải bởi dung mạo khuynh thành, lại càng không phải vì tài hoa xuất chúng. Chỉ là năm ấy, nhà họ Triệu đến cầu thân, ta bỗng hứng chí biểu diễn một bài quyền côn cho vui. Nào ngờ sơ ý một chút, cây thiết côn nặng tới hơn trăm cân trong tay ta văng ra, bay thẳng về phía trước, trúng ngay ngực Triệu Toàn Lễ – người dẫn đầu đoàn nhà trai. Nghe đâu hắn bị gãy hai chiếc xương sườn, phải nằm liệt giường suốt ba tháng mới gắng gượng hồi...

full
Năm ta năm mươi tuổi, ta phát hiện phu quân ta nuôi dưỡng một tiểu thiếp ở trang viên. Nàng bạch nguyệt quang mà hắn luôn miệng nói đã vì ta mà chec kia, được chăm sóc cẩn thận, không vướng bụi trần, vẫn mang dáng vẻ ngây thơ dịu dàng như thuở trước. Ở chốn đào nguyên thế ngoại ấy, bọn họ đàn sáo hòa ca, ân ái vô cùng. Còn ta thì sao? Ta bị bẻ gãy đôi cánh, bị nhốt nơi hậu viện, hầu hạ mẫu thân hắn, dạy dỗ con cháu, lo toan giao tế, cứ thế mà bị vùi lấp hơn ba mươi năm. Người ta thường nói,...

full
Nghe nói bá chủ trường Kỷ Tinh Châu thích tôi. Thế là tôi lấy hết can đảm, gửi cho cậu ấy một tin nhắn: [Chào cậu? Nghe nói cậu thích tớ à?] Kỷ Tinh Châu: [Nghe ai nói vậy? Không có chuyện đó.] Tôi thở phào nhẹ nhõm: [Vậy thì tốt quá.] [Vậy tớ có thể đường đường chính chính theo đuổi bạn cùng phòng của cậu rồi.] Không ngờ ngay giây tiếp theo: [Xin lỗi, phiền cậu hỏi lại câu đầu tiên được không, tớ muốn trả lời lại.] Tôi: [?] Kỷ Tinh Châu: [Sao thế? Không cho tớ đổi ý à?]

full
Nghe đồn sếp là kiểu người sợ vợ. Bình thường cứ lấy cớ phải về nhà với vợ để trốn tiệc tùng. Trong buổi tiệc mừng công, có đồng nghiệp tọc mạch hỏi: “Hôm nay Tổng giám đốc không phải về nhà với vợ sao?” Anh liếc về phía tôi, hất cằm ra hiệu: “Hôm nay không cần. Vợ tôi đang ở đây rồi.” Tôi: “…”

full
Năm thứ tám tôi thầm mến Bùi Quý Xuyên, anh ấy lại nhắc đến chuyện giới thiệu đối tượng cho tôi trên bàn ăn. "Thôi không cần đâu ạ." Tôi cười cười với anh ấy, có chút ngại ngùng: "Bạn trai em mà biết thì anh ấy sẽ giận đó." "Bạn trai?" Giữa những tiếng trêu chọc của mọi người, bàn tay đang cầm đũa của Bùi Quý Xuyên khựng lại. Rồi đột nhiên hỏi: "Là người em thích à?" "Vâng." "Vậy thì tốt rồi." Bùi Quý Xuyên nhếch mép cười, rồi cúi đầu gắp một miếng ớt xanh. Đó là món mà anh ấy ghét cay ghét...

Sau khi vụ giết người bất thành của Khương Lưu Huỳnh bùng nổ trên các nền tảng mạng, cô nhanh chóng trở thành hiện tượng nổi tiếng, cuối cùng bị mọi người nhất trí đưa lên danh sách “Nhân vật xấu xa nhất toàn quốc thế kỷ 22”. Có tin đồn rằng, năm cô bốn tuổi, cô đã bỏ mặc anh trai mình, tự mình chạy thoát, để lại anh trai trên chiếc xe của những kẻ bắt cóc. Khi trở về Khương gia, cô vu khống cha mẹ nuôi, những người đã cưu mang và nuôi dưỡng cô suốt mười năm, là bọn buôn người. Năm mười sáu...
![[Thập Niên 80] Sống Lại, Tôi Ngừng Bố Thí Tra Nam](/_next/image?url=%2Fassets%2Fstories%2Fdefault.jpg&w=384&q=75)
full
Tôi đã đeo chân Chu Văn Dã cả một kiếp trước. Vậy mà đến sinh nhật lần thứ 35, tôi lại bị anh ta ta và tiểu tam liên thủ sad hại. Sống lại những năm 80, lúc đó tôi mới 16 tuổi, Chu Văn Dã đang cau mày mất kiên nhẫn: “Tôi không cần sự bố thí của cô.” Tôi dứt khoát thu lại số tiền định đưa cho anh ta, ngay trong đêm đến nhà anh ta, kéo hết đồ đạc, thiết bị điện mà tôi từng tặng về lại. Bố thí á? Ai muốn giúp thì tự đi mà giúp, dù sao tôi không rảnh hầu hạ nữa!

full
Phu quân đưa muội muội ra ngoài giải khuây, chẳng may bị sơn tặc bắt cóc. Bọn chúng há miệng sư tử đòi tiền, mười vạn lượng bạc cho một mạng người. Ta bụng mang dạ chửa, dốc hết của hồi môn, cứu phu quân về. Phu muội thì thảm thương bị bọn sơn tặc hãm hiếp, tủi nhục đến mức tự vẫn. Phu quân ta một lời cũng không nói. Vậy mà đến ngày ta sinh nở, hắn lại nhẫn tâm ném ta vào đám ăn mày. Ta bị mổ bụng moi gan, giày xéo đến chết. Sống lại lần nữa, ta quyết định sẽ làm theo ý hắn muốn.

Cô tên là Phó Nhiễm, tên của anh là Minh Thành Hữu. Hữu Nhiễm, cấu kết... Minh Tam thiếu nói, tên của bọn họ xứng đôi như thế, không cấu kết làm chút chuyện thì thật là uổng phí. Phó Nhiễm ngẩng đầu nhìn người đàn ông đang kìm giữ mình, khẽ nở nụ cười, nói: "Tôi không phải là xử nữ, anh có còn muốn nữa không?" Chính cô cũng cảm thấy, trái tim cô còn cứng rắn hơn cả sắt đá. Trong mắt cô, anh chỉ là một Minh Tam thiếu phong lưu đã thành tính. . . . . . . Phó Nhiễm không biết, tình yêu là một...
![[Thập Niên 70] Thay Đổi Cuộc Đời Sai Lầm](/_next/image?url=%2Fassets%2Fstories%2Fdefault.jpg&w=384&q=75)
full
Năm 1971, tại Nam Thành. "Gái út, con đi xuống nông thôn có được không?" "Chị con yếu đuối, chịu khổ không nổi. Em trai con mới vừa trưởng thành, con nỡ lòng nào để tụi nó phải xuống nông thôn chịu khổ chứ?" Vừa mới trùng sinh sang ngày thứ hai, tôi đã nghe lại câu nói y hệt kiếp trước từ miệng mẹ mình. Trái tim tôi như bị ai bóp nghẹt, đau nhói đến tận cùng. Kiếp trước, cũng chính vì tin vào những lời này, tôi đã nhường suất đi làm lại cho em trai, còn mình thì thay chị gái xuống nông thôn....

Ảnh đế ngạo kiều? Nam thần ấm áp? Quý tộc hút máu bệnh kiều? Chiến thần tướng quân ngây thơ? Mỹ nam gió thổi liền ngã?... Không tồn tại! Ở trong mắt của Tô Mộc, những thứ này đối với cô mà nói, còn không quan trọng bằng tiền. Hệ thống Cửu Thiên Tuế: "Ký chủ, nhiệm vụ này có nhiều tích phân!" Tô Mộc đôi mắt sáng lên, tích phân nhiều = tiền nhiều. Tiền ......................tiền..............Có ai lại đi chê tiền đâu.

full
Ta và Thái tử bên nhau ba năm, tình nghĩa mặn nồng, tưởng như trọn đời gắn bó. Nào ngờ một chuyến hồi kinh từ biên ải, Thái Tử lại đưa về một nữ tử dị tộc, thẳng thừng tuyên bố muốn giải trừ hôn ước, lập nàng ta làm Thái tử phi. “Ngươi học thức nông cạn, phẩm hạnh tầm thường, cũng xứng làm Thái tử phi sao?” Chỉ một câu, đã khiến thanh danh ta trở thành trò cười trong mắt thiên hạ, khắp chốn kinh kỳ đều xôn xao bàn tán. Tức giận đan xen tủi hổ, ta vùi mình nơi án thư, dốc lòng viết nên một bộ...