Tác giả: Hồng khẩu bạch nha

[Văn án] Hằng ngày, Nguyễn Thu Bình đều phải đi gặp một người. Lần đầu gặp mặt, người đó chỉ là một đứa trẻ con vừa thấp vừa lùn, yên tĩnh như mắc chứng tự kỷ. Lần tiếp theo họ gặp lại nhau là ở trong một buổi tiệc rượu sang trọng. Cửa chính được mở ra, tiếng chống gậy lạnh lẽo vang lên, tất cả mọi người đều im lặng. Có một người đàn ông xuất hiện ngay chính giữa tầm nhìn của mọi người. Người đó mặc một bộ âu phục màu đen, đeo chiếc kính gọng kim loại mỏng và đôi găng tay màu trắng. Hắn chống...
Giới thiệu: Tất cả mọi người đều cảm thấy Khâu Ngôn Chí hèn tới mức không có tự tôn, hèn đến mức đáng bị người đời phỉ nhổ. Bao gồm cả tra công. *** Đến một ngày. Tra công: “Khâu Ngôn Chí, cút ra ngoài.” Khâu Ngôn Chí hơi ngẩng đầu, sương mờ lan ra trong mắt, đôi môi thoạt nhìn trắng bệch thảm hại. Giọng cậu khàn khàn, nỗi sợ hãi khiến cậu run rẩy mất khống chế: “Hạ, Hạ Châu… em… em không thể rời khỏi anh… em không đi…” Tra công cười lạnh, quay lưng đóng sập cửa nhưng sau đó hắn sực nhớ quên...
Tên khác: Giả ngoan, hư lắm nha! Tác giả: Hồng Khẩu Bạch Nha Thể loại: Tận thế, livestream, thăng cấp lưu, trai tơ cả đôi, phi nhân loại công, HE. Bé cuti đáng yêu, trà xanh thích khóc, phi nhân loại Lạc Minh Sơn – công x Đại ca cơ bắp, yanglake nghĩa khí Triệu Hành – thụ. Biên tập: Tiêu Dao Thư Quán. Số chương: 99c + 3 truyện bên lề. Giới thiệu Mọi người đều biết Lạc Minh Sơn rất sợ Triệu Hành. Giọng cậu lúc nào cũng run run, hơi chạm nhẹ vào chân người kia thôi đã bị dọa cho sợ hết hồn rồi....
Văn án Tóm tắt một câu: Tra thụ sa điêu (hề hước) hôm nay lại lật xe Khâu Ngô Chí hiện tại đang ở trong một trò chơi thực tế ảo, nơi mọi thứ chân thật vô cùng, mà với NPC anh quen, Hạ Châu thì đây đúng là thế giới của anh ta, mọi thứ với anh ta đều là tồn tại vốn dĩ, cuộc đời này, những gì diễn ra này, thế giới này, đều là thực. Những người trong này đều cảm giác Khâu Ngôn Chí thật sự là quá mức thấp hèn và không biết xấu hổ, thấp hèn bản thân đến không có tự tôn. Nhưng thật ra mọi thứ đều...
Tế Tu thấy huynh đệ của mình bỗng biến thành Omega, đồng thời vì thuốc ức chế vô tác dụng mà hai mắt lóe sáng nhìn mình, thực sự không biết phải làm sao. Lý Phá Tinh: Huynh đệ, đừng tránh mà. Tế Tu: … Lý Phá Tinh: Chú tới đây tí đi, anh chịu quá. Tế Tu: … Lý Phá Tinh: Giúp anh một lần thôi được không? Tín tức tố của chú rất dễ chịu, anh chỉ ngửi ngửi thôi, không làm gì chú đâu, thật đó! Tế Tu:… Thật sao? Sau đó, Tế Tu bị huynh đệ tốt của mình chịch. [Lại sau đó] Lý Phá Tinh: Tế Tu đm nếu chú...