Chương 90: (Vô Đề)

Vừa rồi lúc Trần Nhạc Tư nói bắt đầu xóa dữ liệu của Diệp Hoành Viễn, có một thoáng Hạ Châu thấy choáng đầu hoa mắt, nhưng cảm giác khó chịu này chẳng mấy chốc đã biến mất.

Hắn ấn huyệt thái dương, thậm chí còn thấy tinh thần của mình tốt hơn trước nhiều.

… Như thể thứ gì đó quay cuồng trong đầu đang biến mất.

Ngay sau đó, hắn chỉ nghe thấy Trần Nhạc Tư nhấn phím cuối cùng, vươn hai tay ôm gáy, thoải mái ngồi trên ghế xoay một vòng: "Xong rồi!"

Hạ Châu cảm giác không chân thực: "Thế này là… xong rồi?"

Trần Nhạc Tư nhún vai: "Chỉ là xóa một phần dữ liệu thôi mà."

Đội trưởng tháo kính xuống: "Đúng là đây không phải nhiệm vụ phức tạp. Nhưng vừa rồi lúc kiểm tra dữ liệu nhân vật mục tiêu, chúng tôi phát hiện trong trò chơi này vẫn còn rất nhiều bug, anh Hạ, anh có cần chúng tôi xử lý mấy bug này không?"

Hạ Châu hỏi lại: "Còn bug gì nữa?"

"Chủ yếu là bug ở các nhân vật." Trần Nhạc Tư nói, "Lấy đại một ví dụ nhé, chẳng hạn tôi vừa phát hiện ra có một NPC nhân vật phụ, theo thiết lập ban đầu của trò chơi, có lẽ cậu ta sẽ mãi mãi thích đàn anh của mình, nhưng sau đó tôi kiểm tra dữ liệu thì phát hiện, hình như thiết lập ban đầu đã bị vứt bỏ, mặc dù loại bug này không có gì đáng ngại, nhưng cũng ảnh hưởng đến hình tượng nhân vật và trải nghiệm trò chơi."

… Là Trương Dục Hiên, bạn của Khâu Ngôn Chí trong game.

Hạ Châu im lặng một chốc mới nói: "Không có gì đáng ngại thì không cần sửa loại bug này."

Từ một góc độ nào đó thì từ lâu, "Nuốt Mộng" đã không còn là một game bình thường nữa rồi.

Mà là một thế giới hoàn chỉnh.

Con người trong đó không chỉ là NPC, mà là từng người sống hẳn hoi.

Hạ Châu ngẩng đầu lên, nghiêm giọng, "Tuy nhiên trong đó còn có một vài bug khác phải sửa, có một cái là thùng rác, chương trình tự động dọn dẹp thùng rác cần thiết lập thêm cơ chế chọn lọc, nếu không sẽ vô tình làm tổn thương NPC hoặc người chơi."

Sau khi nghe xong Trần Nhạc Tư lập tức xoay người lại kiểm tra, khi nhận ra những gì Hạ Châu nói đều đúng, vẻ mặt cậu ta không thể tin nổi: "Có loại bug này thật luôn, cơ mà sao anh biết được?"

Hạ Châu đáp: "Lúc chơi game, tôi tình cờ phát hiện ra."

"Chơi game?" Đội trưởng lại đeo kính, vẻ mặt nghiêm túc, "Gói cài đặt này đã bị hỏng, và không còn mở cho bất cứ người chơi nào nữa, anh Hạ chơi trò này lúc nào?"

"Cách đây rất lâu rồi." Hạ Châu nhìn Trần Nhạc Tư và các thành viên đội kỹ thuật, "Mà nói mới nhớ, tôi có một chuyện muốn nhờ các anh, tôi muốn các anh sửa gói cài đặt trò chơi này."

Trần Nhạc Tư nhíu mày: "Anh Hạ muốn đưa trò chơi này ra thị trường một lần nữa sao? Nhưng trò này có rất nhiều bug, còn từng xảy ra sự cố, rất khó có thể qua được khâu kiểm tra và xét duyệt đưa ra thị trường của quốc gia."

Hạ Châu lắc đầu: "Không, chỉ dùng cho cá nhân."

"Nhưng sẽ tốn rất nhiều tiền…" Chưa kịp nói xong Trần Nhạc Tư đã dừng lại, cậu ta nhìn Hạ Châu mà cười, "Suýt thì quên anh Hạ chả thiếu số tiền đó."

"Sau khi sửa xong gói cài đặt thì tập trung sửa chương trình thoát game đi. Chuyện này rất quan trọng, tuyệt đối không được xảy ra sai sót."

"Được rồi, nhưng rắc rối hơn dự án này một chút, chắc là anh Hạ phải chờ thêm một thời gian nữa."

"Không sao." Hạ Châu nói, "Các anh cứ làm từ từ, không cần vội."

Có một hôm, Khâu Ngôn Chí bất ngờ gửi cho Hạ Châu một bức ảnh đôi khuyên tai đá sapphire.

Khâu Ngôn Chí nói đôi khuyên tai này rất đẹp, chắc là sẽ rất hợp với người mẹ trong game của cậu.

Khi đó Hạ Châu vẫn còn là một NPC nghèo, vừa ra khỏi trò chơi. Lúc ấy hắn xem bức ảnh khuyên tai đá sapphire, trong lòng đã nghĩ. Nếu có thể, hắn muốn thế giới kia mở ra một lần nữa vì Khâu Ngôn Chí.

Hạ Tiểu Tình nghe vậy lấy khăn giấy ra lau miệng, sau đó đứng dậy: "Tình cờ em cũng muốn ra ngoài, hai chúng ta cùng đi đi."

Bước ra ngoài cửa, sau khi lịch sự chào tạm biệt cô, Khâu Ngôn Chí đi thẳng đến trạm xe bus cách đó không xa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!