Tác giả: Thiên Bình tỷ tỷ
Beta: Lam Vũ
28.
Trong hang núi ở dưới vách đá dựng
- Tóm lại mọi chuyện là như vậy.
- Strange tường thuật lại quá trình điều tra và bỏ chạy của mình cho Loki và Aides cùng nghe.
- Tóm lại là chúng ta đã bị lộ sao? Chết tiệt!
- Loki đứng bật dậy, không kiềm được mà mắng chửi.
Aides từ nãy đến giờ chẳng nói câu nào, chỉ thấy cậu ta cứ nhìn chăm chăm về phía Loki, cái nhìn dò xét làm Loki cảm thấy không được thoải mái và có vài phần khó chịu. Loki liếc nhìn đối phương, lúc hai ánh mắt chạm nhau khiến Aides ngớ người trong phút chốc.
- Loki! Ta vẫn luôn thắc mắc không biết em đã đi đâu. Vì sao em lại ở đây? Còn nữa, hình dạng này là sao? Hiện tại chỉ có ba chúng ta, sao em phải dùng phép biến hình?
- Aides cất tiếng hỏi, hướng ánh mắt khó hiểu của gã lên người Loki.
- Đây mới là ta. Chẳng có thuật ngụy trang nào cả.
- Loki thờ ơ đáp.
Vẻ mặt Aides trở nên sượng trân trong tích tắc. Ai mà ngờ được vị hôn thê xinh đẹp của gã, mới ngày hôm qua còn lộng lẫy trong bộ lễ phục màu lam khiến bao người đàn ông si mê, nay lại trở thành một gã đàn ông với thân hình cao lớn như thế này. Trong giây lát khiến Aides á khẩu không nói được câu nào.
Loki nhìn vẻ mặt của Aides cũng biết gã đang nghĩ về điều gì. Cậu cũng chẳng muốn quan tâm đến. Loki nhìn sang đứa trẻ đang ngồi yên trên giường, màu mắt của đứa trẻ cứ không ngừng chuyển từ màu xanh qua vàng và ngược lại. Cậu không hiểu là màu mắt thay đổi trong vô thức, hay là do có thứ gì tác động lên đứa trẻ này, không chỉ vậy, điều khiến Loki để tâm hơn, chính là khi màu mắt chuyển vàng, màu vàng ấy lại vô cùng giống với sắc màu của viên đá tâm trí trong kí ức của cậu.
- Ngươi là thứ gì?
- Loki bước tới ngay trước mặt cô bé, chất vấn.
- Họ nói cháu được tái sinh từ một nửa món bảo vật.
- Đứa trẻ ngẩng cao đầu để nhìn vào ánh mắt của Loki.
Cô nhóc ngạc nhiên khi nhìn thấy rất nhiều điều tồn tại sâu bên trong đôi mắt ấy. Nó rất đẹp, rất lạnh, nhưng lại giống như mặt hồ phủ một lớp băng mỏng, bên dưới lớp băng là dòng nước ấm áp dịu dàng. Thế nhưng đáy đôi mắt ấy có một sự bi thương nào đó mà em không hiểu được. Cả sự lạc lối, đơn độc nữa. Cô bé không hiểu vì sao mình có khả năng đọc vị tâm trí của Loki chỉ qua mỗi ánh mắt. Em chỉ biết từ lúc bản thân vừa mở mắt ra nhìn thế giới này thì cô đã có thể làm được điều đó.
- Tên cháu là gì?
- Strange ngồi xuống cạnh giường cô bé, ân cần hỏi han.
- Cháu không có tên. Cháu chỉ nghe họ gọi cháu là thứ thực thể có tri giác.
- Đứa bé nghiêng đầu nhớ lại.
Loki và Strange lập tức nhìn nhau như nhận ra điều gì đó.
- Nhóc con, bọn ta cần làm một chút phép thuật lên người cháu, sẽ không đau đâu, nhưng ta muốn hỏi ý cháu. Cháu có cho phép bọn ta làm điều đó không?
- Stephen từ tốn cất giọng.
Cô bé ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt của Stephen, lần này là ánh mắt của sự mong chờ và lo lắng. Từ lúc được sinh ra cho đến nay chẳng có ai hỏi em như thế cả. Bọn họ chỉ xem em như một sinh vật mang sức mạnh và cố mài mòn thứ sức mạnh bên trong em, nhưng họ chưa một lần đặt câu hỏi rằng liệu cô bé có cho phép họ làm điều đó không. Nhưng vị bác sĩ lạ mặt này thì khác. Chú ấy đã tôn trọng em.
Cô bé khẽ gật đầu một cách e dè, bàn tay hơi run lên khi nhớ về những cơn đau mà các ma pháp sư đã để lại trên người em. Strange đưa bàn tay to lớn của mình nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn đang run rẩy kia, để cô bé không cảm thấy lo nữa.
Loki hít sâu một hơi, cậu từ từ đưa phép thuật của mình truyền hết vào bàn tay phải. Sau đó liền đặt nhẹ những ngón tay lên thái dương của cô bé, và bắt đầu đọc ký ức của cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!