Lâm Diễn cảm thấy anh bắt
đầu thăm dò tính tình của Chu Thanh Thanh, cô giống như một loài vật có bộ lông
mềm mại, dáng vẻ vô cùng dụ dỗ người khác, khiến người ta nhìn thấy không nhịn
được muốn thò tay tới sờ chỗ này, vuốt chỗ kia… Mà cô cũng không biết né tránh,
cứ thế co người lại, mặc cho người ta vuốt ve nắn bóp tròn méo. Nhưng nếu bạn
dồn cô ấy đến đường cùng, đến lúc không thể nào lui được nữa, cô ấy sẽ xù lông
lên, vẻ mặt hung ác phản kích… Phụt ha ha ha, sao cô ấy có thể đáng yêu như
vậy?
Vốn xem cô như một thứ
phiền toái, xuất phát từ đạo nghĩa, xuất phát từ lương tâm, xuất phát từ trách
nhiệm, không thể bỏ mặc cô mà không quan tâm, nên mới có quyết định "Để cô ở
gần trông nom mới có thể bảo đảm an toàn" này, thực ra trong lòng vẫn có vài
phần không cam lòng, không tình nguyện, nhưng mà bây giờ xem ra… Có lẽ, nuôi
một sủng vật hình người cũng không tệ.
Nghĩ tới đây, gương mặt
đẹp lạnh lùng cao quý, nhìn thế nào cũng thấy không thể xâm phạm của Lâm Diễn
lại lộ ra nụ cười tươi, ấm áp như gió xuân, vô cùng "hiền từ" (? =_=|), "nhã
nhặn" với Chu Thanh Thanh: "Ngại quá, giọng nói của tôi không được hay lắm, đã hù
dọa cô rồi sao? Thực ra, tôi luôn rất điềm đạm, chưa từng ngược đãi động vật
nhỏ (? =_=|||), đối xử vô cùng tốt…"
Tuy vẻ mặt tươi cười cùng
với lời nói của mỹ nam đều có gì đó kì lạ, nhưng mà nụ cười của mỹ nam cao cấp
đối với phàm phu tục nữ như Chu Thanh Thanh và Dương Tư Tư – đồng thời cũng là
trong mắt của sắc nữ, thì lực sát thương vẫn không cách nào cản trở!
Ta đối xử hung ác với
người khác, người ta lại thân mật mỉm cười với ta… Chu Thanh Thanh lập tức cảm
thấy ngại ngùng về những lời nói độc địa của mình khi nãy, bắt đầu biến thành
một kẻ nhỏ bé đáng thương: "Tôi, tôi…" Cứ "tôi" mà không biết tại sao.
Quả nhiên! Nụ cười trên
mặt Lâm Diễn càng thêm hớn hở. Nhanh chóng rút ra được cách thức tốt nhất để
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!