Trong đống quần áo lại
còn có một bộ nội y mới, lại còn vừa vặn người cô! Chu Thanh Thanh đột nhiên
nghĩ đến một cụm từ rất không trong sáng, lấy tay đo thân, khụ khụ khụ…
Thay xong quần áo, vừa mở
điện thoại, cô đã bị Hàn Duệ gọi điện báo chuẩn bị xuất phát đến cục dân chính
"làm việc" – giấy tờ của cô đều để hết ở chỗ Hàn Duệ, cho nên không cần quay về
nhà lấy mà đi thẳng tới cục dân chính.
Một lần nữa đối mặt với
Hàn Duệ, Chu Thanh Thanh vốn cho rằng cô sẽ rất đau lòng. Nhưng giờ phát hiện
ra, lòng cô lại có thể bình tĩnh lạ thường.
"Ồ, anh Hàn, tiểu mỹ nam
hôm qua không đi cùng anh à?" Gọi "Duệ" sẽ quá thân mật, gọi giám đốc Hàn lại
tỏ vẻ quá xa lạ, cho nên Chu Thanh Thanh tự động gọi theo cách xưng hô trước
khi cô và Hàn Duệ xác định quan hệ yêu đương, tươi cười sáng lạn chân thành.
Hàn Duệ nghe thấy cách
xưng hô này trái lại có chút xúc động, trong giọng nói có phần áy náy: "Thanh
Thanh, ngày hôm qua… Thật sự đã làm khó em rồi… Anh chọn em để… kết hôn, cũng
là bởi vì anh thực sự thích em, coi em như em gái tốt của anh. Rất xin lỗi,
anh…"
Chu Thanh Thanh mỉm cười
ngắt lời anh: "Anh Hàn, anh không nợ gì em cả, thật đấy. Em mới là người may
mắn, anh quay về với người mà anh thực sự yêu, em nên cảm thấy mừng cho mình,
em còn có cơ hội tìm được tình yêu thực sự của em."
Những lời này Chu Thanh
Thanh nói vô cùng chân thành. Có lẽ là bởi trong đêm tân hôn của họ, Hàn Duệ bỏ
trốn cùng người yêu cũ, mà cô thì lên giường với một người xa lạ mới gặp lần
đầu, cô cũng chẳng có gì tốt đẹp hơn anh… Cho nên, cô không hề oán giận, như có
một loại cảm giác hòa nhau… Mỹ nam không biết tên tối qua – đúng vậy, đến bây
giờ cô còn không biết tên anh ta, có lẽ sau này cũng sẽ không có cơ hội biết –
nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là, anh ta thực sự đã giúp cô chứng
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!