Sáng thứ sáu.
Chu Thanh Thanh ngồi
trong xe ô tô của Lâm Diễn trên đường đi làm, vô cùng lo lắng hỏi: "Sư phụ, anh
bảo bạn anh tối nay đến nhà chúng ta, hình như còn rất đông, liệu có đủ thời
gian nấu cơm cho bọn họ không? Có cần chiều nay em xin nghỉ sớm hai tiếng
không? Sao không hẹn họ ngày mai hãy đến…"
Lâm Diễn điềm tĩnh giải
thích: "Thứ bảy hình như bọn họ đều có việc rồi." Thực ra là anh không muốn để
họ chiếm dụng quá nhiều thời gian, quấy rầy ngày cuối tuần của anh.
Nghĩ lại, Lâm Diễn thấy
tốt hơn vẫn nên nói vơi heo cưng nhà mình một tiếng là hôm nay Lam Lan cũng
đến. "Đúng rồi, ừm, tối nay Lam Lan cũng sẽ đến."
Chu Thanh Thanh gật gật
đầu: "Vâng, đến thì đến… Cái gì? Anh nói ai sẽ đến, nhắc lại lần nữa?"
Lâm Diễn vô cùng kiên
nhẫn nhắc lại: "Lam Lan." Ngừng một lát lại bày ra gương mặt lạnh lùng dạy dỗ
người khác, "Đừng lúc nào cũng giật mình thon thót thế, anh đang lái xe."
Chu Thanh Thanh thè lưỡi,
thở dài một tiếng.
Trong xe yên lặng hồi
lâu.
Lâm Diễn buồn cười nhìn
heo cưng nhà mình đang xoắn xuýt: "Sao không nói nữa? Chỉ bảo em đừng đột nhiên
kêu to, không phải là không cho em nói chuyện."
Chu Thanh Thanh nhỏ giọng
hỏi: "Em đánh không lại cô ấy thì làm thế nào?"
Lâm Diễn mặt đầy vạch
đen: "Em lại nghĩ đi đâu thế?"
Đã đến nơi Chu Thanh
Thanh xuống xe, chủ đề này đành phải dừng lại – chỗ này cách cổng lớn công ty
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!