Chu Thanh Thanh mở to đôi
mắt, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ không tì vết của Lâm Diễn đang từ từ tiến tới gần.
Hàng mi dày của anh cọ qua mặt cô, vẻ mặt anh dịu dàng mà chân thành, tựa như
đang nhìn món bảo bối quý giá nhất…
Từng nụ hôn nhẹ nhàng,
tinh tế dày đặc rơi xuống trán cô, chóp mũi, mặt, và đôi môi vẫn còn đang sưng
mọng.
Lâm Diễn đưa tay lặng lẽ
cởi cúc áo cô, bàn tay đi vào qua vạt áo sơ mi, lành lạnh khiến Chu Thanh Thanh
run nhẹ.
Đẩy áo ngực của cô, một
bàn tay anh phủ lên, vuốt ve nơi mịn màng, môi cũng kề sát, cách một lớp áo sơ
mi mỏng, hôn lên trái tim cô đang đập… Nhắm mắt lại cảm thụ tất cả của cô, sự
ấm áp, mềm mại, nhịp tim đập… khiến anh thỏa mãn muốn thở dài, nhưng lại không
kìm nén được nảy sinh càng nhiều khát vọng, chưa đủ, vẫn chưa đủ… Há miệng ngậm
lấy nơi đầy đặn mềm mại của cô, chậm rãi liếm mút, dùng đầu lưỡi dịu dàng đảo
quanh khiêu khích… đồng thời nhanh nhẹn trút toàn bộ quần áo cô, lộ ra thân thể
mịn màng trắng nõn.
Chu Thanh Thanh nắm chặt
vạt áo, khuôn mặt trắng trẻo dần dần nhiễm màu đỏ như màu son, đôi mày nhíu
lại, ngượng ngùng nhìn anh, dáng vẻ ngoan ngoãn mê lòng người.
Ga trải giường màu tím
đậm, quả nhiên rất tôn lên làn da cô, đáy mắt Lâm Diễn tối tăm sâu thẳm, anh
chầm chậm cúi người, hôn lên từng tấc da thịt mịn màng của cô, khiến cô không
nhịn được những tiếng rên rỉ và từng trận run rẩy. Anh thích nghe tiếng kêu của
cô, êm ái nũng nịu, có thể làm tan chảy tận xương tủy. Đầu ngón tay anh nhẹ
nhàng vuốt ve bắp đùi trơn láng, cô mẫn cảm khép chặt hai chân, núp trong lồng
ngực anh run rẩy, nhỏ giọng rên rỉ: "Ưm…"
Lâm Diễn hôn cô một cái
trấn an, tách hai chân cô, dùng tay chậm rãi vuốt ve, sau đó cúi đầu, hôn nhẹ,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!