Chương 25: (Vô Đề)

"Là quà hả? Tặng ai vậy ạ? Em thấy cái váy đó đẹp lắm luôn."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Tặng cho mẹ em hả? Hay là bạn gái của anh Senan?"

"Anh ơi, sao anh bơ em vậy?"

Đột nhiên người đàn ông xoay người lại, lấy ngón tay chỉ vào trán cậu nhóc.

"Senan có bạn gái rồi hả?" Hắn hỏi.

Thẩm Tư Sầm chớp mắt, "Anh ấy nói có."

Thẩm Tư Lam cười nhạt, "Anh ấy nó có thì em tin ngay à?"

"Lẽ nào anh Senan lừa em sao?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Một bên tình nguyện đưa tận cửa, người ta còn không cần, em nói xem?"

Ông anh họ kia của hắn, ngoài mặt thì kiêu ngạo quần áo lụa là, bên trong ngấm ngầm mặt dày mày dạn, vì cạy góc tường đàn ông có vợ, mà thủ đoạn thấp kém gì cũng làm được.

Thẩm Tư Lam đoan chính thanh cao, lạnh lùng xuất trần, đương nhiên xem thường mấy thủ đoạn kia của anh ta.

Thẩm Tư Sầm nghe không hiểu, trợn to mắt mơ hồ nhìn hắn.

Sự giễu cợt dừng lại tại đây, nói thêm nữa thì không có lợi cho tăng trưởng sức khỏe tinh thần và thể xác của bọn trẻ mẫu giáo, Thẩm Tư Lam không nói tiếp nữa, về phòng đóng cửa làm việc của mình.

Không qua bao lâu, Thẩm Tư Lam lấy xong quần áo thay định mang đi tắm.

Lúc đi qua phòng khách lại đụng phải Thẩm Tư Sầm.

"Làm gì đó?"

"Em vừa điện thoại cho anh Senan rồi" Thẩm Tư Sầm nói, "Anh ấy bảo em chuyển lời với anh, dù sao thì đưa tận cửa cũng giống một thằng đàn ông hơn người đàn ông ngay cả cửa cũng không dám tới."

Câu này khá rắc rối, cũng may cậu nhóc thông mình, vì vậy biểu đạt rất rõ ràng.

Nhưng cụ thể câu này có ý gì, thì cậu không biết, cậu chỉ phụ trách truyền đạt.

Thẩm Tư Lam nhíu mày, "Em đã nói gì với anh ấy?"

"Có nói gì đâu, chỉ nói anh đã mua váy để trong nhà."

"…"

Cái này mà bảo là không nói gì à?"

Ham muốn học hỏi Thẩm Tư Sầm rất mãnh liệt, "Anh Senan nói cửa cũng không dám lên là ý gì vậy ạ? Mấy anh muốn đến nhà ai làm khách hả?"

Thẩm Tư Lam lạnh lùng, "Không biết."

Sau đó phẩy tay đuổi người, bảo Thẩm Tư Sầm đường cản đường nữa, ảnh hưởng hắn vào phòng tắm.

Thẩm Tư Sầm không phục, lại lén lút chui vào phòng anh trai, muốn xem lại chiếc váy kia để tìm chút manh mối.

Thẩm Tư Lam đã cất hộp quà vào trong tủ rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!