Chương 21: (Vô Đề)

Trương Tam bê dĩa thức ăn từ chỗ khác qua, đi thẳng đến bên cạnh Thẩm Tư Lam rồi dừng lại, liếc nhìn món mà hắn lấy, cảm nhận giống hệt với Hàng Gia Chú.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Cậu ăn sườn tới nghiện rồi hả?"

Thẩm Tư Lam nói: "Ăn cũng ngon lắm."

"Vậy sao? Không phải đồ ngọt à?" Trương Tam nửa tin nửa ngờ, vốn dĩ cũng đã lấy xong hai món mặn một món chay, lại cảm thấy chắc Thẩm Tư Lam sẽ không lừa cậu ta, thế là lại mang dĩa thức ăn tiến đến quầy, miệng thì nói: "Dì ơi, cho cháu phần sườn."

Thì ra ăn sườn đúng là sẽ lây truyền.

Thẩm Tư Lam đã thấy Hàng Gia Chú, trên gương mặt không có cảm xúc gì, bình tĩnh nhìn Hàng Gia Chú đi về phía mình.

"Gần đây tỷ lệ chúng ta chạm mặt hơi cao đó." Hàng Gia Chú nói.

"Ò" Thẩm Tư Lam đồng ý ngắn gọn, sau đó hỏi, "Ăn chung không?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Ăn chung cũng được" Hàng Gia Chú liền nhìn Trương Tam, "Đuổi thằng nhãi này trước đi rồi nói."

Trương Tam tủi thân vô cùng, bê dĩa ngoắc đuôi nịnh hót Hàng Gia Chú, "Đừng nói vậy mà học trưởng, đàn ông con trai rộng rãi chút đi."

Hàng Gia Chú hỏi lại: "Anh còn không đủ rộng rãi à? Nếu anh keo kiệt thật thì cậu còn đứng đây với tay chân nguyên vẹn ư?"

"…"

Trương Tam chỉ đành nói: "Em thề, sau này Tuệ học muội chính là em gái của em, mặc dù em và em ấy không có quan hệ huyết thống, nhưng em sẽ đối xử với em ấy như em gái ruột, chỉ cần em có ăn, thì tuyệt đối sẽ không để Tuệ học muội phải đói, mọi hành động bảo vệ em gái kiên quyết noi gương theo anh ruột Hàng Gia Chú, thực hiện trò giỏi hơn thầy."

Hàng Gia Chú im lặng chốc lát, trầm giọng nói: "Tuổi em gái anh còn nhỏ, đừng kiếm chuyện lung tung với nó. Noi gương theo anh thì khỏi đi, bình thường khi anh không ở khu trung tâm, cậu với Thẩm Tư Lam giúp anh để ý nó nhiều hơn là được rồi."

Trương Tam cúi rạp người: "Yes sir!"

Sau đó đẩy vai Thẩm Tư Lam, "Lam ca, cậu cũng thể hiện chút đi."

Thẩm Tư Lam rũ mí mắt, chậm rãi nói: "Không phải tôi vẫn luôn chú ý sao?"

"Đúng đó, cậu là trợ lớp của em ấy mà" Trương Tam lại nghĩ đến gì đó, đi đến bên cạnh Thẩm Tư Lam dò hỏi, "Lam ca, Hai di lao còn mời không?"

Thẩm Tư Lam gật đầu: "Mời."

Hai mắt Trương Tam bỗng dưng phát sáng, vốn chỉ là tùy tiện hỏi thôi, không ngờ Thẩm Tư Lam nói là làm thật.

Không hổ là người đàn ông chân thật trong ký túc xá bọn họ!

Không hổ là Lam ca!

"Vậy khi nào chúng ta đi vậy?"

"Đợi huấn luyện quân sự xong."

Trương Tam gật đầu: "Ồ, vậy không còn mấy bữa nữa." Cậu ta đợi được.

Trái lại câu nói của cậu ta đã nhắc nhở hai người còn lại.

Đoạn đường ba nơi(1) trong mấy ngày gần đây, dường như mỗi ngày đều lặp lại những việc giống nhau, thậm chí ngay cả huấn luyện quân sự sắp kết thúc cũng không biết.

(1)Đi qua đi lại giữa ba nơi: Nhà(Ký túc xá), trường học(công ty), căn tin.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!