Cô cứng cổ tranh cãi: "Em biết chứ, muốn em viết cho anh xem không?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nói xong còn lấy đầu ngón tay uốn lượn trong không khí, để chứng minh mình biết viết mấy chữ này.
Thẩm Tư Lam khẽ cười, liếc trái ngó phải, hỏi: "Anh của em đâu?"
Tuệ Hạnh thấy hắn không tiếp tục hỏi chủ đề này nữa, liền thở phào.
"Không biết."
Ai biết anh về ký túc xá hay là đi đâu lên mạng rồi chứ.
Thẩm Tư Lam nhíu mày: "Cậu ta vứt em ở đây không lo à?" Sau đó lấy điện thoại ra gọi cho Hàng Gia Chú.
Tuệ Hạnh cản hắn lại theo bản năng, "Anh gọi cho anh ấy làm gì vậy?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô hỏi như không hỏi, Thẩm Tư Lam lườm cô, giọng nói hờ hững, "Đến đón em về nhà."
Còn chưa đợi Tuệ Hạnh nói chuyện, lúc này Mạnh Thư Đồng đi về sinh cuối cùng cũng quay lại.
Vốn dĩ nhỏ muốn lảm nhảm với Tuệ Hạnh rằng tại sao đi vệ sinh lại lâu như vậy, lúc vừa bắt đầu nói chuyện, thì nhìn thấy một người khác ở trong hội trường, những chữ còn lại đều nuốt hết vào bụng.
Bạn cùng phòng của cô cũng không biết đang nói gì với học trưởng, Mạnh Thư Đồng rón rén đi qua, mắt nhìn chăm chăm trên người học trưởng.
Xác định rồi, chính là Thẩm Tư Lam.
Nhìn mặt đối mặt như vậy, dường như học trưởng trông có vẻ không nghiêm túc đứng đắn như ảnh chứng nhận trên bảng thông báo, mí mắt mỏng manh cụp xuống, lộ ra hai nếp mí hẹp dài xinh đẹp, đuôi mắt hơi nhếch lên thành cánh hoa. Một tay đút vào túi, mái tóc ngắn trên trán gọn gàng sạch sẽ, tạo cho hắn vài phần rời rạc.
"Tuệ Tuệ" Mạnh Thư Đồng gọi một tiếng, sau đó chạy đến trước mặt cô, tay chắp sau lưng lặng lẽ kéo áo Tuệ Hạnh, đến gần bên tai cô hỏi nhỏ, "Học trưởng ở đây sao không gửi tin nhắn nhắc tớ chứ?"
Tuệ Hạnh hơi vô tội, cô và Mạnh Thư Đồng còn chưa kịp kết bạn, nếu không đã nhờ nhỏ đến giải vây từ lâu rồi.
Thẩm Tư Lam thuận thế liếc qua, lúc này Mạnh Thư Đồng đã lộ ra nụ cười đúng mực, âm thanh trong trẻo: "Chào học trưởng, em là tân sinh viên lớp ba khoa máy tính, chính là cái lớp mà anh dẫn dắt ạ."
Thẩm Tư Lam ừm một tiếng, sau đó chỉ ra chỗ sai: "Anh không dẫn lớp."
Tim của Tuệ Hạnh và Mạnh Thư Đồng cùng lúc chùng xuống.
Chỉ là Tuệ Hạnh rũ mắt xuống, giấu đi sự mất mác không che giấu được trong đôi mắt.
Mạnh Thư Đồng hỏi thẳng: "Học trưởng sao anh không dẫn lớp vậy ạ?"
"Thấy phiền."
Hắn trực tiếp nói rõ lý do của mình trước mặt hai tân sinh viên, vả lại khiến người ta không thể phản bác.
Các tân sinh viên mới được giải thoát từ cấp ba, tràn đầy tò mò đối với sân trường đại học, không hiểu được gì cả, chủ nhiệm lớp và vật biểu tượng trong lớp đại học không khác biệt, hướng dẫn lớp học cũng không thể chỉ chăm chú một lớp, trước khi tân sinh viên thích ứng với vườn trường, chuyện vụn vặt của trợ lớp rất nhiều, hơn nữa còn vất vả.
Mạnh Thư Đồng há miệng, hơi bị thuyết phục bởi giọng điệu lạnh lùng của Thẩm Tư Lam.
Hôm nay lúc đến báo danh, hình như tất cả học trưởng đều biểu hiện sự nhiệt tình với học muội mới nhập học, trừ mục đích không đơn thuần, những người còn lại trên cơ bản đều đáp ứng đủ yêu cầu, dịu dàng thân thiện.
Nhưng cũng không thể nói hắn khác biệt, bởi vì dù là ai, thái độ của hắn gần như đều như vậy.
Chính vào lúc các học muội không biết nên đá động học trưởng sắt đá này thế nào, thì điện thoại của học trưởng sắt đá vang lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!