Chương 15: (Vô Đề)

Hàng Gia Chú căn bản không có ý định này, mỉm cười mấy tiếng, "Cậu ta không dẫn lớp tôi còn thở phào đây, đỡ phải làm hại con em người ta." 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thẩm Tư Lam làm gì biết dẫn dắt tân sinh viên, tính tình vừa xấu vừa không thích phối hợp với người khác, suốt ngày cứ trưng bộ mặt lạnh lùng không cảm xúc, kiêu căng tự phụ, đúng là lãng phí khuôn mặt của hắn.

Nghĩ thế nào cũng không phải một học trưởng tốt có trách nhiệm.

Báo danh xong, Hàng Gia Chú lại dẫn Tuệ Hạnh tìm ký túc xá.

Dọc đường Tuệ Hạnh cũng không nói câu nào, Hàng Gia Chú đoán cô lo lắng trợ lớp mới không dễ sống, an ủi ngoài miệng: "Yên tâm đi, tùy tiện tìm một người đến dẫn dắt lớp bọn em, cũng dễ sống hơn so với Thẩm Tư Lam."

Tuệ Hạnh lơ đãng ừm một tiếng.

Thật ra cô không quan tâm trợ lớp là ai, chỉ là nghĩ đến, nếu Thẩm Tư Lam là trợ lớp của cô, vậy cô sẽ có thêm nhiều cơ hội có thể nhìn thấy anh.

Bây giờ cơ hội này cũng mất rồi, đương nhiên cô sẽ thất vọng.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nhưng không có can đảm để đấu tranh, không thể nói với Hàng Gia Chú, nếu không chắc chắn anh sẽ nhận ra, càng không thể nói thẳng với Thẩm Tư Lam, cô không gánh nói nguy hiểm bị từ chối, cũng không dám tưởng tượng mình là đặc biệt.Mấy ngày nhập học này là cơ hội duy nhất để bọn con trai có thể tự do ra vào ký túc xá nữ.

Tuệ Hạnh được phân đến ký túc xá lầu ba, tầng giữa, vận may rất tốt.

Các bạn cùng phòng của cô đã đến rồi.

Có hai người đã đến lúc sáng, giường đệm và bàn ghế đã dọn dẹp xong, chỉ là người không ở đây.

Có thể là ra ngoài đi dạo sân trường rồi, khuôn viên chính rất rộng, ngoài tòa dạy học ra, còn có không ít trung tâm hoạt động sinh viên và khu giải trí có thể đi dạo.

Nhưng vẫn còn một người bạn cùng phòng cũng là buổi chiều mới đến giống cô, lúc Tuệ Hạnh đến nhỏ đang ngồi trên ghế ăn sôcôla, một người đàn ông trông vóc dáng cao to còn vô cùng có sức khỏe đang giúp nhỏ dọn đồ đạc.

Trên gương mặt cô gái trang điểm nhẹ, nụ cười rạng rỡ.

Thấy có người đến, cô gái lập tức chủ động nghênh đón, "Cậu cũng ở phòng này hả?" Chào cậu chào cậu, tớ là Mạnh Thư Đồng" Sau đó cũng không đợi Tuệ Hạnh tự giới thiệu bản thân, nhỏ nhìn chằm chằm mặt cô mấy giây, đột nhiên mỉm cười, "Trông cậu giống bé cún trên áo cậu ghê."

Tuệ Hạnh cúi đầu nhìn con Cinnamon in trên áo mình.

Bé cún trắng trẻo mềm mại có hai mắt tròn xoe xanh biếc, hai lỗ tai dài cụp xuống giống như bím tóc của cô gái được chải chuốt, hai bên má hồng hình trái tim vừa vặn tương ứng với hai gò má ửng đỏ vì trời nóng của cô.

Tuệ Hạnh thầm hạ quyết tâm, từ nay về sau, cô diệt sách hết tất cả đồ vật liên quan đến chó bên người.

Hàng Gia Chú nghe thấy câu này, cũng lại gần liếc nhìn, sau đó cười khúc khích.

Hai mắt Mạnh Thư Đồng lập tức phát sát, "Đây là anh cậu hả?"

Tuệ Hạnh thừa nhận một cách không tình nguyệt, "Ừm."

Hàng Gia Chú cười híp mắt nói câu xin chào, coi như là chào hỏi.

Mạnh Thư Đồng nhất thời ngưỡng mộ không thôi.

Sau đó Hàng Gia Chú muốn giặt khăn lau để lau bàn và vạc giường trước, Mạnh Thư Đồng lại nói: "Vừa nãy lúc em nhờ chú Trương làm vệ sinh đã tiện thể lau luôn rồi, cứ trải giường luôn là được."

Chú Trương dáng người cao to lúc này đang giặt khăn lau ở ban công.

Vì hành động nhân tiện của Mạnh Thư Đông, Tuệ Hạnh đã nhanh chóng bỏ qua chuyện nhỏ nói cô giống chó.

Hàng Gia Chú ở trong nhờ chú Trương cùng anh sắp xếp vỏ chăn giúp Tuệ Hạnh, hai cô gái nhỏ thì đứng ngoài ban công nói chuyện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!