Dường như mất hết kiên nhẫn, Thẩm Tư Lam hờ hững: "Cúp đây."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không gian căn phòng gượng gạo.
"Cậu ấy không phải người nhiều chuyện như vậy." Hàng Gia Chú nói.
Cũng không biết lời này là đang an ủi mình hay là an ủi em gái.
Đương nhiên Tuệ Hạnh không bĩnh tĩnh như vậy, giọng điệu oán trách: "Đều tại anh."
Nhìn thấy bộ dạng "em không còn mặt mũi để sống nữa" của em gái, lửa giận trong lòng Hàng Gia Chú không biết làm sao đã tan biến quá nửa.
Dù sao thì phi xu hướng nghe có vẻ trưởng thành hơn ị ra quần một chút.
Nghĩ thế nào thì cũng là cô mất mặt hơn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nghĩ đến đây, Hàng Gia Chú lại bật cười khó hiểu.
Vốn dĩ tâm trạng Tuệ Hạnh đang khó chịu thì càng tệ hơn, trực tiếp lấy điện thoại của mình từ trong túi kăng
-gu
-ru ra, chuẩn bị công khai lịch sử đen của Hàng Gia Chú, hơn nữa là công khai đồng bộ QQ và vòng bạn bè.
Hàng Gia Chú muốn cướp điện thoại của cô, Tuệ Hạnh liền giấu thẳng điện thoại vào trong áo, giống như một con nhím cuộn tròn ngồi xổm dưới đất.
Nhìn một đống tròn vo trước mắt, Hàng Gia Chú không biết làm thế nào.
Tuệ Hạnh phòng ngự thành công liền ngẩng đầu, hung hăng làm mặt hề gây cười với anh.
Hàng Gia Chú liền phì cười, cười đến mức không mắng được lời nào, chỉ đành tái diễn cuộc cãi nhau vô nghĩa với cô.
Đột nhiên trong phòng ngủ chính truyền đến tiếng động.
Hai anh em ngơ ngẩn cùng lúc, đồng loạt nhìn về phía của phòng chính.
Tuệ Hạnh ngẩng đầu, dùng âm môi nói chuyện với Hàng Gia Chú: "Trộm hả?"
Hàng Gia Chú đưa tay làm ra hiệu "suỵt".
Cửa phòng bị mở ra, bố Tuệ Tranh Vanh mệt mỏi và bất lực nhìn hai anh em.
Tuệ Hạnh: "Ơ bố?"
"Từ nãy cứ luôn nghe thấy hai đứa cãi nhau, không dễ gì mới ngừng, sao lại cãi nữa rồi?"
Vợ chồng Tuệ Tranh Vanh vừa về nhà chưa mấy tiếng, vốn dĩ đang ngủ bù trong phòng, kết quả hai anh em vừa về, liền cãi nhau đánh thức hai vợ chồng dậy.
Lúc đó Tuệ Tranh Vanh muốn lên tiếng bảo hai anh em yên lặng chút, nhưng đột nhiên tiếng cãi nhau lại im bặt, ông cho rằng hai anh em cãi xong rồi, kết quả chưa mấy phút lại cãi.
"Bố về sao cũng không nói một tiếng." Hàng Gia Chú hỏi.
"Bố tưởng Tuệ Tuệ đang ở trường không cầm điện thoại, gần đây không phải con đang bận dự án sao, nên không nói hai đứa" Tuệ Tranh Vanh liếc nhìn đồng hồ ở phòng khách, giọng nói buồn ngủ, "Trễ vậy rồi mới về, hai đứa ăn cơm chưa? Chưa ăn thì bảo mẹ nấu cho hai đứa bát mì."
"Bọn con ăn rồi" Tuệ Hạnh nói, "Bọn con đi ăn buffet BBQ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!