Danh sách tuyển thẳng sớm đã được công bố trước Nguyên Đán rồi, giáo viên của đội tập huấn quốc gia đích thân điện thoại cho ban tuyển sinh đại học tiến cử Tuệ Hạnh với bọn họ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhà trường không miễn cưỡng học sinh được tuyển thẳng tiếp tục đi học(1), đến tháng chín đại học khai giảng, Tuệ Hạnh có đủ kỳ nghỉ tám tháng.
(1)Tuệ Hạnh đang học lớp 11 và được tuyển thẳng lên đại học nên trường trung học của Tuệ Hạnh không ép cô phải đi học tiếp, có thể nghỉ đến tháng chín vào học đại học.
Thời gian này đổi lại là ai cũng sẽ vui sướng, nhưng không biết vì sao, khai giảng học kỳ sau của lớp 11 Tuệ Hạnh lại chạy về trường đi học.
Cái câu "bye bye, tớ phải lên đại học đây" vào trước kỳ nghỉ đông lớp 11 của cô thật ra quá gợi đòn, cho dù cô trở về trường tiếp tục học, thầy giáo còn để cô làm ủy viên lao động trực nhật hàng ngày, cũng vẫn không giảm bớt được cơn giận của mọi người.
Hôm nay, thầy giáo gọi cô đến văn phòng, nói bóng nói gió khuyên cô về nhà.
Tuệ Hạnh cúi đầu, bộ dạng đáng thương vô cùng: "Nhưng em thấy ở trường tốt hơn ở nhà."
Bình thường với tình huống này, học sinh không muốn về nhà, vậy chỉ có thể là trong nhà có chuyện.
Nhưng Tuệ Hạnh trắng trẻo, toàn thân đều toát lên khí chất "được cưng chiều".
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thầy giáo hỏi: "Trong nhà có chuyện gì sao? Bố mẹ không có nhà à?"
Tuệ Hạnh trả lời: "Bố mẹ đi công tác rồi ạ."
Thầy giáo lại hỏi: "Cho nên em không muốn ở nhà một mình?"
Tuệ Hạnh lắc đầu: "Trong nhà còn có anh hai."
Thầy giáo dở khóc dở cười: "Anh hai ở nhà, sao em còn không muốn về chứ?"
"Chính vì anh hai ở nhà" Tuệ Hạnh bĩu môi, "Em mới không muốn về."
Ánh mắt cô trong veo như hồ nước, thầy giáo nhất thời cứng miệng.
Quan thanh liêm khó phán đoán chuyện gia đình, thầy giáo không đành lòng khuyên nhủ tiếp, muốn nói nhưng lại thôi.Sau khi Tuệ Hạnh trở về lớp, bị một tiếng "rầm" làm cho giật mình.
Bàn ghế đều được xếp ra hai bên, để trống ở giữa, khắp nơi trên cửa sổ thì treo ruy băng và bong bóng, trên bục giảng đặt một cái bánh kem.
Trên bảng là một dòng chữ viết tay rất to.
"Tiệc chia tay bạn học Tuệ Hạnh tốt nghiệp sớm."
Khó trách vẻ mặt của giáo viên lại kỳ lạ như vậy.
Cô lúc này, ngày ngày bắt cô trực nhật, còn ép cô giao bài tập đúng hạn, bây giờ cô sắp đi rồi, tình nghĩa bạn học lại được bộc lộ ra.
Tuệ Hạnh vẫn chưa phát biểu cảm nghĩ, bất ngờ không kịp đề phòng bị bạn bè ôm lấy.
Bên tai là tiếng khóc nức nở của những cô bạn thân.
"Cái đó..." Tuệ Hạnh lắp bắp nói, "Tớ không có nói là phải đi mà...."
Bạn thân vừa cười vừa khóc: "Không cần an ủi bọn tớ. Đã được tuyển thẳng rồi còn ở đây chịu khổ với bọn tớ, đầu óc cậu cũng không có bệnh."
"...."
Bạn thân: "Hu hu hu Tuệ Tuệ cậu cứ yên tâm đi nhé, bọn tớ đã chuẩn bị xong tâm lý không có cậu đi cùng đến căn tin ăn cơm rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!