Chương 23: (23)

Vân Ninh bị xích lại và đối xử như một con thú hoang. Hải Đông cảm thấy chua xót. Cô cao quý như vậy mà bọn họ có thể đối xử với cô như thế ư? Anh bỗng muốn giết chết cái đám ô hợp này.

Đèn rọi lên mái tóc nâu xoăn dài của cô. Làn da trắng như tượng tạc. Đôi mắt trong veo đẫm nước mắt càng thêm muôn phần đáng thương lẫn kiều diễm. Cần cổ trắng ngần. Bầu ngực căng tròn, đẫy đà. Tay cô cố ôm lấy ngực nhưng lại để lộ ra một bên đầu ngực hồng đậm sưng to như hột nhãn. Eo nhỏ đối lập với bờ mông nở nang, cong tròn khi cô đang ngồi quỳ xuống. Hai đùi thon trắng nõn cố che đậy vùng nhạy cảm nhất trơn nhẵn như em bé.

Cơ thể cô đã thay đổi rất nhiều so với lần trước anh trông thấy. Lúc đó, gò ngực chỉ vừa mới nhú ra.

Mặc dù anh biết không nên có phản ứng nhưng cổ họng anh đột nhiên khô khốc, cả người nóng rực

"Ngon quá phải không?"

- Trương Chiến hỏi anh - "Sao lại lấy tóc che đi rồi? Nhìn còn chưa đã... Mấy lần trước cũng vậy đấy!".

Anh thật muốn giết cái thằng bạn thân nhất này.

"Đấu giá bắt đầu"

- MC lớn giọng tuyên bố - "Gía khởi điểm là 1 triệu đô".

"100 triệu đô!"

- Anh gần như hét lên.

Mọi thứ như đặc quánh lại. Không gian ngưng đọng, mọi thứ đều im phăng phắc.

Vân Ninh nghe tiếng anh hét giá, khẽ ngẩng đầu lên.

"Này, đã bảo cậu đừng tranh với tôi rồi mà!"

- Tên Trương Chiến cứ không ngừng kéo tay anh lại nói.

MC nghe thấy giá như thế cũng run run tay. 100 triệu đô, chẳng phải là một gia tài rồi sao?

"100 triệu đô lần 1!".

Không ai đáp lại...

"100 triệu đô lần 2".

"100 triệu đô lần 3".

"Thành giao!"

- Tiếng búa gõ vang lên.

Không ai dám và muốn đấu với anh.

Anh thấy giá đó vẫn còn là quá thấp. Cô đối với anh là vô giá, là thứ quý giá hơn mọi tài sản có thể đong đếm.

Hải Đông đứng bật dậy, đi sầm sập vào bên trong hậu trường. Đám người ở phía trong nheo nhúc, đứng ra chắn đường anh, còn chưa kịp mở miệng thì đã bị Hải Đông nốc cho một cú hạ đo ván. Mấy tên kia thấy anh ra tay đầy mạnh mẽ, có chút dè chừng. Gom đủ can đảm để nhào đến thì lại bị anh thu dọn một mẻ.

Khi biết anh từng là một thần thoại trong giới hắc đạo thì bọn chúng càng thêm khiếp sợ.

Anh chạy vào bên trong, khoác áo mình lên người cô.

Vân Ninh quá nhục nhã, cô không còn mặt mũi nào để nhìn anh nữa. Hai mắt cô đều đã sưng tấy hết cả lên. Anh ôm người ra dưới sự chứng kiến của rất nhiều người. Không có lấy một ai dám ngăn cản.

Bọn họ vừa đi ra ngoài thì cảnh sát liền ập đến. Hà Hải Đông đã sớm liên thủ với phía cảnh sát, trừng trị lũ khốn này. Vẫn biết là người trong giới thượng lưu không dễ bắt, nhưng cho bọn họ một bài học vẫn hơn không.

Anh đem cô về một khách sạn ở gần đó. Cả người cô vẫn chưa hết run rẩy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!