Chương 116: (Vô Đề)

Hà Hải Đông ngủ la liệt bên giường bệnh, vừa giật mình tỉnh giấc thì phát hiện ra, vợ mình đã biến mất.

9h sáng.

Hội đồng quản trị Hà thị mở ra phiên họp đầu tuần, Hà Gia Dĩ mười chín tuổi, bước vào trong phòng họp. Tư thế nghiêm trang, ưu nhã.

Mới sáng sớm mà cả phân nửa hội đồng đã bị anh doạ cho sợ, còn tưởng Hà tổng thật sự đã quay lại công ty rồi. Hoá ra vẫn là thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch, không biết lớn nhỏ hôm qua đòi cải tổ. Nghe nói cậu ta đêm qua vừa về đến nhà đã bị Hà tổng mai phục ở cửa, đánh cho nhừ tử một trận.

Nhiều người vừa thấy Hà Gia Dĩ mở miệng đã khẽ bật ra tiếng "hừ" một cái.

"Thằng ranh con, hôm nay vẫn còn mặt mũi lên đây nói với chúng ta về quy trình cải tổ, nó nghĩ nó là ai chứ?".

Kế hoạch cải tổ này của Hà Gia Dĩ đòi hỏi sẽ phải sa thải hơn một nửa số nhân lực ở Hà thị. Ai nghe cũng thấy đây rõ ràng là một trò cười.

Hà Gia Dĩ chỉ nói được mới hai, ba câu đã bị đám người phía dưới rầm rộ phản đối.

"Nhóc con, chú vẫn nên về xin Hà tổng ký duyệt trước rồi hẵng đến đây hùng hổ nói nhăng nói cuội!".

Một lão già ở dưới vừa mở lời. Đám đông liền hùa theo, cười đến rồ dại.

Lẫn trong đám đông, chỉ có mỗi Hà Lạc Lạc là vẫn ngồi yên, không cười nổi. Bà thấy ý tưởng đuổi bớt những thành phần thị phi, con sâu làm rầu nồi canh này của Hà thị đi không tồi.

Theo bản kế hoạch cải tổ cơ cấu quy mô lớn của Hà Gia Dĩ thì toàn bộ các cấp từ nhân viên đến quản lý của Hà thị đều sẽ phải làm một bài đánh giá năng lực tổng thể. Theo thống kê của anh thì nhân sự Hà thị rất đông đảo và hùng hậu tuy nhiên làm việc không hiệu quả, quy trình ngoằn ngoèo, bộ máy cơ cấu quá cồng kềnh quan liêu. Hà thị là một tập đoàn lâu năm, có rất nhiều thành viên đều là lão binh, lão tướng từ thời lão của cụ của Hà lão gia.

Trong tiến trình phát triển thì các lão binh, lão tướng này đã bổ nhiệm cho không ít các con em, và thành viên trong gia đình vào tập đoàn hưởng lợi, làm trì trệ tiến độ phát triển của tập đoàn và khiến cho nhiều nhân viên trẻ tài năng không có cơ hội thăng tiến. Hơn 60% nhân viên từng góp công và rời khỏi Hà thị đều nhận xét môi trường nơi đây quá khắc nghiệt và ít cơ hội thăng tiến.

"Tôi đứng ở đây chính là để thay mặt cho bố tôi, giải quyết công việc của công ty. Chỉ riêng điều này thôi là không đủ sao?".

Hà Gia Dĩ không phải không có tài. Khiếm khuyết duy nhất của anh chính là không có được sự trọng dụng và đề bạt của bố. Anh bị tất cả mọi người xem thường chính là vì bọn họ cho rằng anh không có người chống lưng.

Đám người kia vẫn một mực, bàn tán xôn xao, không để anh vào trong mắt.

Giữa lúc này thì đột nhiên có tiếng cửa mở rầm. Luồng sáng từ cánh cửa toả ra hệt như thiên đường chiếu rọi nơi địa ngục tăm tối.

Hà phu nhân ôm túi bước vào. Bọn họ nhất thời kinh ngạc không thể nói lên lời. Người phụ nữ này rất ít khi xuất hiện ở Hà Thị, nhưng một khi đã xuất hiện thì lập tức sẽ gây ra một trận gió tanh mưa máu. Truyền thuyết về lần bà xuất hiện đã bảo Hà Tổng đuổi hơn một chục quản lý cấp cao vẫn còn nguyên đó trong ký ức của mọi người.

Dương Vân Ninh năm nay đã hơn bốn mươi tuổi nhưng trông bà vẫn trẻ như gái vừa chạm ba mươi. Người phụ nữ được giới truyền thông ca tụng là nghìn năm có một, làm chao đảo trái tim của hàng loạt thiếu gia đứng đầu thời đó này đến nay vẫn sắc nước hương trời đến thế. Khí phách của bà theo tuổi tác mà mỗi ngày một lớn.

Hà Lạc Lạc trông thấy Vân Ninh thì mỉm cười gật đầu chào. Bà cũng mỉm cười đáp lại.

Đoá môi đỏ như cánh hồng nhung của bà cong lên quyến rũ, xuyến xao không biết bao nhiêu trái tim của những người đàn ông trung niên đang ngồi ở đó. Người đẹp vậy, chẳng trách sao qua tuổi tứ tuần rồi mà vẫn bị Hà tổng giày vò đến mức mang thai thêm lần nữa. Giới thượng lưu cũng không lạ gì những câu chuyện phòng the quá mức kích tình của hai vị nhà họ Hà này, cho nên nhiều người đàn ông ánh mắt vừa chạm đến bà, cơ thể liền mất khống chế, liên tưởng đến những chuyện phóng đãng.

"Mẹ, sao mẹ lại ở đây...?"

- Hà Gia Dĩ ngẩn ra.

Vân Ninh lướt qua cậu con trai cả của mình, ra đứng giữa phòng, trực tiếp tuyên bố.

"Tôi đứng ở bên ngoài có nghe mọi người có nhắc đến vai trò của chồng tôi trong bản kế hoạch cải tổ của con trai tôi, Hà Gia Dĩ..."

- Bà có hơi ngừng lại một chút rồi nói tiếp - "Nhân đây tôi cũng xin ra tuyên bố với mọi người luôn, sau ngày hôm nay, toàn bộ cổ phần của tôi sẽ được chuyển nhượng cho cậu Hà Gia Dĩ, chồng tôi cũng sẽ trích ra một nửa cổ phần của ông ấy cho con trai tôi phụ trách.

Nói cách khác, Hà Gia Dĩ từ nay sẽ không cần thông qua Hà Hải Đông hay bất cứ ai để làm điều mà cậu muốn trong Hà thị này nữa. Tôi xin hết!".

Vừa dứt lời, bên phía cổ đông của Hà thị liền rơi vào trầm mặc.

Nói vậy là, bọn họ đã thực sự đắc tội với người không nên đắc tội nhất rồi ư? Tuy điều này không phải do đích thân Hà Hải Đông nói ra, nhưng ai cũng biết là lời nói của Hà phu nhân còn có trọng lượng hơn Hà tổng rất nhiều. Lời nói của Hà tổng có thể vì một câu của Hà phu nhân mà xoay chuyển nhưng lời nói của Hà phu nhân thì Hà tổng... không dám cãi.

"Vợ ơi...".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!