Chỉ là một câu ngợi khen đơn giản thôi, nhưng vành tai của Kỷ Tô lại nóng lên một cách khó hiểu.
Cậu vô thức c ắn môi dưới, thử nhớ lại âm thanh do mình phát ra khi nãy. Nghe có kỳ cục không nhỉ?
Đợi một hồi, giọng nam trầm thấp lại vang lên lần nữa: "Sao lại im lặng?"
Để cho an toàn, Kỷ Tô không muốn lên tiếng nữa.
Cậu đặt di động lên giá đỡ, sau đó giơ hai tay lên lần nữa. Những ngón tay xinh đẹp khéo léo lướt trên phím đàn trắng đen. Giai điệu của piano du dương êm ái tựa như tinh linh nhỏ dạo chơi trong khu rừng, vừa sôi nổi vừa sinh động, khiến cho tâm hồn người nghe cũng vô thức thả lỏng theo.
Đàn hết một bài, Kỷ Tô im lặng ngồi yên vài giây, sau đó nhấc điện thoại lên.
Đàn cho G nghe hai khúc dương cầm, phúc lợi của đêm nay gần như sắp kết thúc.
Manh Manh: [Bây giờ tâm trạng của đàn anh đã đỡ hơn chưa?]
"Ừm, đỡ hơn nhiều rồi." Người ở đầu bên kia thấp giọng nói cảm ơn: "Cảm ơn Manh Manh.". ngôn tình hay
Manh Manh: [Đừng khách sáo~]
Manh Manh: [Đàn anh, thế em cúp máy trước nhé...]
Bên kia im lặng vài giây, sau đó một giọng nói ẩn chứa hàm ý không rõ vang lên: "Ngại ngùng... đến thế à?"
"Hứm..." Kỷ Tô đáp bằng giọng mũi, dứt khoát cúp điện thoại.
Cậu muốn hiệu ứng mập mờ như thế này đây, có khi đêm nay trong giấc mơ của gã sở khanh đều là giọng của Manh Manh.
G: [Về ký túc xá sớm chút đi.]
Kỷ Tô không trả lời tin nhắn này. Sau khi đóng nắp đàn, tắt đèn phòng học rồi khoá cửa, cậu rời khỏi câu lạc bộ Âm nhạc.
Trên đường về, cậu phát hiện hồi nãy Kiều Cẩm gửi cho cậu mấy tin nhắn.
Kiều Cẩm: [Tô Tô, cậu không ở ký túc xá mà đi đâu vậy?]
Kiều Cẩm: [Tô Tô, chừng nào cậu về?]
Kiều Cẩm: [Tô Tô Tô Tô, cậu bị người ngoài hành tinh bắt đi rồi hả?]
Kỷ Tô: [Không có bị người ngoài hành tinh bắt đi, về ngay.]
Sau khi về ký túc xá, Kỷ Tô giải thích ngắn gọn với Kiều Cẩm.
Kiều cẩm trợn to mắt: "Vãi, tên cặn bã đó may mắn đến vậy sao, được cậu đặc biệt đàn riêng cho gã nghe!"
"Cặn bã gì cơ?" Triệu Tử Vân nghe thấy từ mấu chốt, hào hứng như con tra đang chạy tán loạn trong ruộng dưa*: "Bộ khoa nào có drama hót hòn họt hả?"
[*] Con tra : là một con vật xuất hiện trong tác phẩm "Cố hương" của Lỗ Tấn, theo tác phẩm miêu tả, "lông da nó trơn như mỡ", đêm trăng ra phá dưa hấu. Đại loại thì trông nó giống con lửng á:)))
"Đâu có." Kiều Cẩm cẩn thận ngậm miệng lại: "Cậu nghe nhầm rồi."
Triệu Tử Vân là người đơn giản, nghe thấy không có drama thì quay lại chơi game của mình, trái lại Lý Do cứ nhìn họ mấy lần.
Kỷ Tô ngồi trước bàn, mở điện thoại thì thấy G gửi thêm cho cậu hai tin nhắn.
G: [Về ký túc xá chưa?]
G: [Manh Manh?]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!