Ngoại truyện 5
- Ngày cưới
(Edit: Dii)
Sau chuyện được thực tập sinh tỏ tình lần trước, Kỷ Tô ám ảnh trong lòng luôn. Cậu lập tức công khai ở công ty, nói rằng mình đã có người yêu, tình cảm rất ổn định.
Đám đàn em mê mẩn cậu tan nát cõi lòng, người theo đuổi cậu cũng ít đi thấy rõ. Thỉnh thoảng có người bất chấp đeo đuổi cuồng nhiệt cũng bị cậu từ chối rất dứt khoát.
Cố Chiêu tỏ vẻ miễn cưỡng vừa lòng, tạm không "hành" cậu trong một khoảng thời gian.
Kết quả gần đây Kỷ Tô phát hiện luật sư Cố lại trở nên bất thường.
Chuyện này thể hiện rõ nhất khi ở trên giường, lần nào Cố Chiêu cũng dữ dội như muốn làm chết cậu.
Kỷ Tô hết chịu nổi rồi, xụi lơ nằm nhoài trên cơ ngực rắn chắc, khóc tới nỗi khàn cả giọng: "Cố Chiêu... anh nói đi... rốt cuộc em sai ở đâu..."
Cố Chiêu xoa lên bờ lưng mướt mồ hôi của cậu, giọng hắn hệt như dã thú thỏa mãn sau khi được ăn uống no say: "Không có."
"Không có..." Kỷ Tô khóc không ra nước mắt: "Không có vậy sao anh hành hạ em như thế?"
Cố Chiêu nắn thùy tai mỏng của cậu bằng ngón tay, cười khẽ: "Anh hành hạ em thế nào?"
Kỷ Tô ngửa mặt lên, trừng hắn bằng đôi mắt ngập hơi nước, đuôi mắt đỏ như son.
Ánh mắt của Cố Chiêu tối đi, hắn nắm lấy eo cậu bế lên, hung dữ bắt nạt cậu thêm lần nữa.
Mãi đến lúc sắp ngủ Kỷ Tô mới nghe thấy giọng nói trầm thấp vang bên tai mình: "Lão Lương sắp kết hôn rồi."
Lão Lương là đàn anh cùng khoa của Cố Chiêu, cũng là đối tác của công ty luật.
"Ừm..." Kỷ Tô nhắm mắt đáp: "Chúc mừng anh ấy..."
Cố Chiêu giơ tay nắm mặt cậu: "Em không có gì muốn nói sao?"
"Nói cái gì?" Kỷ Tô cố mở mắt ra: "Chuẩn bị tiền mừng hả?"
Cố Chiêu cười khẩy: "Tiền mừng đến lượt em bận tâm à?"
Kỷ Tô mệt đờ người: "Vậy thì là gì?"
Cố Chiêu híp mắt lại, nói như ám chỉ: "Ngày nào lão Lương cũng đeo nhẫn lắc qua lắc lại trước mặt anh, còn phát cả kẹo cưới đến công ty ở đối diện luôn rồi."
"Kết hôn mà, chuyện vui trọng đại đó." Kỷ Tô nhắm mắt lại, dụi gò má lên lòng bàn tay hắn: "Cố Chiêu, em buồn ngủ quá..."
Cố Chiêu nghiến răng hàm, ôm chặt cậu vào lòng: "Ngủ đi."Hôm sau khi tỉnh dậy, Kỷ Tô nhớ lại cuộc trò chuyện hồi đêm qua trước khi ngủ, bây giờ mới hiểu lý do tại sao gần đây người yêu cậu trở nên lạ thường.
Hồi mới tốt nghiệp, Cố Chiêu từng âm thầm cầu hôn cậu một lần. Nhưng khi đó cậu cảm thấy trong nước vẫn chưa ủng hộ hôn nhân đồng tính, dù bọn họ ra nước ngoài nhận giấy kết hôn thì cũng không được luật pháp bảo vệ, kết hôn chỉ là hình thức mà thôi.
Đối với cậu, nơi có Cố Chiêu chính là nhà, ngày nào cũng được thức dậy với người yêu đã hạnh phúc lắm rồi.
Nhưng lòng tự trọng của luật sư Cố quá lớn, sau khi bị từ chối khéo một lần thì không nhắc lại nữa, lần này hẳn là hắn đã bị chuyện kết hôn của đối tác k1ch thích, lại ngại không dám nhắc lại. Phiền muộn tích tụ trong lòng nên hắn mới kiếm chuyện dằn vặt cậu.
Kỷ Tô suy đi nghĩ lại, cuối cùng quyết định sẽ chủ động một phen.
Đầu tiên cậu nhân lúc Cố Chiêu ngủ âm thầm đo kích cỡ ngón áp út của hắn, đặt làm riêng một cặp nhẫn nam trơn, sau đó bắt đầu suy nghĩ xem nên cầu hôn thế nào.
Lúc Kiều Cẩm biết cậu định chủ động cầu hôn thì cười ngất, nhưng vẫn giúp đưa ra vài ý kiến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!