Kỷ Tô ngồi trước bàn, nghiêm túc cân nhắc trong mấy phút, cuối cùng quyết định bỏ yêu cầu đòi ảnh khoả th@n: "Tiểu Kiều, tôi thấy nên đòi một tấm ảnh selfie bình thường thì hơn."
Kiều Cẩm không hiểu: "Tại sao?"
Kỷ Tô giải thích: "Đòi kiểu ảnh đó không phù hợp với hình tượng của Manh Manh, chưa chắc sở khanh đã cho."
"Cũng đúng..." Kiều Cẩm xoa cằm, tỏ ý tán thành: "Bản thân sở khanh cũng nắm trong tay ảnh riêng tư của người khác, chắc gã sẽ khá cảnh giác ở phương diện này, nhỡ đánh rắn động cỏ thì tiêu."
Kỷ Tô gật đầu: "Ý tôi là vậy đó."
Qua sự tương tác trong khoảng thời gian này, cậu phát hiện đối phương là một người thông minh và nhạy bén, chắc chắn sẽ nghi ngờ ý đồ của cậu.
Đương nhiên còn một chuyện nữa, cậu thật lòng không muốn thấy bộ phận nào đó của một người cùng giới khác, còn là kiểu đáng sợ như thế...
Con ngươi của Kiều Cẩm xoay vòng: "Vậy cậu gọi video với hắn đi, lừa hắn chat s3x với cậu thì sao?"
Kỷ Tô: "Phắn..."
"Đùa thôi hahaha!" Cười xong, Kiều Cẩm lại trở về dáng vẻ nghiêm túc: "Chỉ cần biết vẻ ngoài của sở khanh thế nào là có thể điều tra ra thân phận thật sự của gã. Sau đó giao gã cho đàn chị, xem chị ấy muốn xử lý thế nào."
Sau khi bàn bạc xong, Kỷ Tô nhắn vào WeChat, mặt không cảm xúc gõ chữ làm nũng.
Manh Manh: [Anh trai yêu dấu, anh gửi trước đi mà~]
Manh Manh: [Dạo này không thể gặp anh trai, nhưng Manh Manh thật lòng rất muốn thấy anh trai á huhu...]
G: [Thế à?]
Kỷ Tô mím môi, tiếp tục gõ chữ.
Manh Manh: [Nhớ đến nỗi toàn mơ thấy anh trai thôi...]
G: [Trong điện thoại không có ảnh selfie.]
Manh Manh: [Bây giờ anh chụp một tấm cũng được mà!]
Manh Manh: [Mèo con ngóng trông. jpg]
Gửi câu này xong thì bên kia im lặng.
Kiều Cẩm nói bằng giọng hoài nghi: "Không lẽ sở khanh đang tìm ảnh trên mạng?"
Vừa dứt lời, một tấm ảnh đã nhảy ra trong khung trò chuyện.
Kỷ Tô nhấn mở full ảnh ngay tức thì, bị cơ bụng đẹp đẽ thu hút ngay từ ánh nhìn đầu tiên.
Cơ bụng tám múi và đường chữ V quen thuộc. Mắt cậu men theo phần cơ bụng khỏe khoắn, lướt qua cơ ngực săn chắc và bờ vai rộng, cuối cùng dừng lại trên gương mặt của người trong ống kính.
Đường nét sắc bén rõ nét, ngũ quan hệt như điêu khắc, tóc mái hơi ướt phủ trên phần xương lông mày nhô cao, đôi con ngươi đen láy hơi nghiêm nghị, ánh mắt hờ hững nhìn vào ống kính.
Anh tuấn đoan chính đến hoàn hảo, hơi thở gợi cảm lạnh lùng tỏa ra khắp người.
Đầu Kỷ Tô vang "ầm" một tiếng như bị sấm sét giữa trời quang bổ xuống đầu, nện cho cậu phải ngớ cả người ra.
"Gã gửi chưa?" Kiều Cẩm vẫn chưa biết gì, ghé đầu lại gần: "Sở khanh xấu lắm đúng không—"
Âm cuối im bặt, tựa như bị thứ gì đó đột ngột chặn lại.
Một giây sau, trong ký túc xá trở nên im lặng lạ thường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!