Chương 15: Đừng dâm

Kỷ Tô nhớ tới cặp mắt đen láy lạnh như băng, chợt cảm thấy rét run.

Nói cũng phải, với tính cách và gia thế của Cố Chiêu, bản thân hắn còn là sinh viên tài cao của khoa Luật, hẳn sẽ không tới mức bị người yêu qua mạng lừa gạt.

"Cậu đã nói thế rồi thì bọn tôi cũng không lo lắng linh tinh nữa." Kiều Cẩm cười he he, nói: "Suy cho cùng thì đâu phải ai cũng đụng trúng mấy kẻ lừa đảo qua mạng đâu."

"Đúng đó!" Chu Dương cũng phụ họa, giọng điệu khá vui mừng: "Lần này bọn tôi không còn lo lắng anh Cố phải sống cô đơn tới già nữa rồi."

Kiều Cẩm hiếu kỳ, hỏi: "Hồi các cậu mới quen Cố Chiêu, cậu ấy cũng giống vậy sao?"

"Đương nhiên là không!" Chu Dương xua tay, "Lúc mới vào ký túc xá, anh Cố chẳng thèm để ý ai hết. Tôi nhớ phải một tuần sau bọn tôi mới nói chuyện được với cậu ấy."

Kỷ Tô: "..."

"Đỉnh đấy!" Kiều Cẩm giơ ngón tay cái lên: "Một tiếng không nói chuyện là tôi đã bứt rứt muốn chết rồi, cậu ta nhịn được tận một tuần lễ."

"Tính anh Cố là vậy đó, trông thì khó gần nhưng trong lòng tốt lắm." Chu Dương vẽ vòng tròn: "Đợi cậu bước vào vùng kết thân của cậu ấy thì sẽ biết."

"Chuyện này..." Kiều Cẩm cười khan, "Coi bộ hơi khó à nha..."

"Ế, hay là vầy đi!" Bỗng nhiên Chu Dương nảy ra ý tưởng: "Nghỉ lễ 1/5 tụi mình cùng nhau ra ngoài chơi đi, chơi chừng vài hôm là mọi người thân ngay ấy mà!"

Kiều Cẩm và Kỷ Tô nhìn nhau, cậu ta vội đồng ý: "Được chứ! Tôi với Tô Tô còn tính nghỉ 1/5 ra ngoài du lịch nè!"

"Được!" Chu Dương cười rạng rỡ hơn, "Các cậu muốn đi đâu chơi thì cứ nói với tôi, về rồi tụi mình bàn bạc."

Kiều Cẩm hiếm khi cười ngượng ngùng: "Ok."

Ăn cơm xong, ba người tách nhau ra về ký túc xá.

Trên đường về, Kiều Cẩm hưng phấn y như khỉ: "Tô Tô Tô Tô, hồi nãy cậu có nhìn thấy cổ tay của Chu Dương không?"

"Thấy rồi." Kỷ Tô trêu: "Xem ra cậu ấy thích món quà cậu tặng lắm đấy."

"Aaaaaa!" Kiều Cẩm nắm lấy cánh tay cậu, lắc mạnh: "Cậu ấy còn mời tôi đi du lịch với cậu ấy nữa kìa!"

Kỷ Tô đứng vững: "Bình tĩnh, còn người khác nữa mà."

"Tôi kệ tôi kệ đấy, làm tròn lên thì chỉ có mỗi hai đứa bọn tôi!" Kiều Cẩm siết nắm tay lại, thề rằng: "Tôi phải giữ chắc lấy cơ hội này, bắt được nam thần của tôi!"

Kỷ Tô học theo động tác của cậu ta, cũng siết chặt nắm đấm: "Cố lên, cậu làm được."

Kiều Cẩm thả tay xuống: "Phải rồi, Tô Tô này, cậu có đi cùng với tôi không?"

Kỷ Tô do dự: "Tôi..."

Một mặt thì cậu không muốn đi du lịch chung với người lạ, đặc biệt là trong nhóm người còn có thêm một cái núi băng bự.

Nhưng nếu không đi, vậy cậu phải về cái nhà vốn chẳng thuộc về cậu, giả vờ rằng mình cũng là một thành viên trong nhà...

"Đi mà đi mà!" Kiều Cẩm lại bắt đầu lay cậu: "Nếu cậu không thích Cố Chiêu, cùng lắm tới lúc đó đứng xa cậu ta ra là được."

Kỷ Tô cười bất lực: "Không phải tôi không thích cậu ấy, tôi chỉ không giỏi giao tiếp với những người lạnh lùng thôi."

"Ai mà giỏi cho được?" Kiều Cẩm cà khịa, sau đó nói: "Nhưng mà ít ra ngắm mặt cậu ấy cũng thấy vui tai vui mắt, nhỉ?"

Kỷ Tô gật đầu: "Nếu nghỉ lễ không bận việc khác thì tôi sẽ đi cùng cậu."

Kiều Cẩm lập tức nhảy cẫng lên, bày tỏ: "Aaaaaaa! Cục cưng Tô Tô, tôi yêu cậu quá!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!