Chương 61: (Vô Đề)

29 Tết cũng là ngày cuối cùng trước khi Hứa Ý về Tô Thành.

Tối qua "quậy phá" với Chu Chi Việt đến gần sáng mới ngủ, hôm nay, hai người ngủ một mạch trên giường đến tận trưa.

Bên ngoài gió rất to, trời rét căm căm, Hứa Ý không muốn ra ngoài lắm. Sau khi ăn bữa sáng kết hợp bữa trưa, cô lại kéo anh vào phòng ngủ, lười biếng nằm cả ngày.

Buổi chiều, điện thoại Chu Chi Việt reo, lúc đó anh đang lấy quần áo, liền bảo Hứa Ý xem tin nhắn giúp.

Hứa Ý dùng sinh nhật của mình để mở khóa, click vào WeChat của anh, cười lạnh hai tiếng.

Chu Chi Việt quay đầu lại, hỏi với vẻ khó hiểu: "Sao vậy, tin nhắn của ai thế?"

Hứa Ý dùng hai ngón tay kẹp điện thoại, xoay một vòng, nói với giọng điệu mỉa mai: "Đồng bọn của anh."

Chu Chi Việt vẫn chưa hiểu ra, nhận lấy điện thoại, thấy trên màn hình là khung chat của nhân viên kiêm đàn em tốt của anh, Vương Chí Cường.

Vương Chí Cường:[Chị khóa trên không nghi ngờ gì chứ...]

Vương Chí Cường:[Xin lỗi Chu tổng, bài đăng trên Moments đó em nên xóa đi.]

Vương Chí Cường:[Vì vẫn luôn cài đặt xem trong ba ngày, nên em quên xóa, không ngờ lại bị phát hiện...]

Hứa Ý ghé đầu vào bên cạnh anh, muốn xem anh trả lời thế nào.

Chu Chi Việt dừng lại trên bàn phím, nghiêng đầu, hôn lên má cô.

Hứa Ý né tránh, vỗ vào cánh tay anh: "Ấy, anh làm gì thế, mau trả lời tin nhắn đi."

Chu Chi Việt suy nghĩ một chút, gửi tin nhắn:[Không liên quan đến cậu nữa.]

Chu Chi Việt:[Chúc mừng năm mới.]

Hứa Ý "Hứ" một tiếng, quay đầu đi: "Đồng bọn này cũng thật tận tâm tận lực."

Trả lời tin nhắn xong, Chu Chi Việt tắt màn hình điện thoại, ném sang một bên, cười nhẹ đi theo cô vào bếp.

Hứa Ý mở tủ lạnh, lấy bánh gato chưa ăn hết lúc sáng ra, liếc anh một cái: "Ngày mai em về nhà rồi đấy."

Chu Chi Việt theo sở thích mới của cô gần đây, đi pha trà sữa tươi không đường cho cô, ăn kèm với bánh gato.

"Ừ, tối nay ngủ sớm một chút, ngày mai anh đưa em ra sân bay."

Hứa Ý nuốt một miếng bánh, ngẩng đầu lên: "Anh phải nhớ em mỗi ngày đấy."

Chu Chi Việt cười: "Ừ."

Hứa Ý chớp mắt, nói bâng quơ: "Nếu có ngày nào em không hắt hơi, thì chứng tỏ ngày đó anh không nhớ em."

Chu Chi Việt hơi nhướng mày: "Chuyện này không có căn cứ khoa học. Cho dù em hắt hơi nhiều, cũng chỉ chứng tỏ em không mặc đủ ấm thôi."

Nói xong, đặt ly trà sữa đã pha xong trước mặt cô.

Hứa Ý bưng lên, uống một ngụm lớn, liếm môi: "Vậy anh phải gọi video cho em mỗi ngày, rảnh lúc nào thì nhắn tin cho em lúc đó."

Chu Chi Việt: "Đương nhiên rồi."

Vé máy bay ngày Tết cũng không dễ mua, Hứa Ý mua chuyến bay rất sớm.

Sáng hôm sau trời còn chưa sáng, Chu Chi Việt đã gọi cô dậy, lái xe đưa cô ra sân bay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!