Nửa sau buổi nhậu, Hứa Ý cứ thẫn thờ, trong đầu như có đèn kéo quân chiếu những hình ảnh cứ lần lượt hiện lên.
Cô nhớ lại toàn bộ quá trình từ khi được điều đến Bắc Dương làm việc, rồi đến việc chuyển vào nhà anh, và sau đó mối quan hệ giữa hai người ngày càng trở nên thân thiết một cách khó hiểu, cho đến khi cô tỏ tình và đề nghị quay lại.
Ấn tượng sâu sắc nhất là lúc cô vừa chuyển đến, Chu Chi Việt xách vali đẩy cửa vào, nhìn thấy mặt cô, vẻ mặt ngạc nhiên đó.
Hừ! Diễn hay thật đấy, anh diễn quá giỏi!
Ngoài ra, cô còn nghĩ đến dạo gần đây, rất nhiều lần cô xúc động ôm anh, cảm thán nói rằng cô có thể thuê được căn nhà này, hai người có cơ hội quay lại với nhau, đều là do duyên trời định.
Lúc đó Chu Chi Việt phản ứng thế nào?
Anh chẳng phản ứng gì cả! Hình như còn gật đầu, đồng ý với những gì cô nói.
Tsk tsk, giỏi giả vờ thật. Quen nhau gần mười năm rồi, trước đây sao cô lại không phát hiện ra chứ.
Nhớ hồi đại học, giáo viên hành chính khoa của anh tìm anh đi quay một đoạn phim quảng cáo tuyển sinh của khoa, Hứa Ý còn đến xem.
Bối cảnh quay phim là một nhóm người đang ngồi bàn tròn thảo luận. Chu Chi Việt vì thành tích xuất sắc nên được giáo viên giao cho vai trò trưởng nhóm, yêu cầu anh gọi một bạn học khác đứng lên phát biểu.
Chỉ một cảnh quay ngắn ngủi vậy mà phải quay đi quay lại năm sáu lần. Lý do là Chu Chi Việt diễn quá giả, từ đầu đến cuối đều lạnh lùng, cứ như muốn mắng học sinh vậy.
Cuối cùng không còn cách nào khác, giáo viên chỉ đành đổi người khác đóng vai anh, để anh im lặng ngồi dưới làm vật trang trí.
Trước đây, bạn cùng phòng của Hứa Ý vẫn thường nói với cô, với khuôn mặt của bạn trai cậu, sau này nếu nhà anh ta phá sản, làm nghiên cứu khoa học không được thì vẫn có thể debut làm diễn viên.
Mỗi lần cô đều lắc đầu nói, chắc là không được đâu, Chu Chi Việt không có chút năng khiếu nào về khoản này, hát hò nhảy múa thì khỏi nói, anh hoàn toàn không biết, diễn xuất lại càng tệ hại, ngay cả một đoạn phim mười giây trong phim quảng cáo của khoa cũng không diễn được.
Bây giờ, Hứa Ý muốn rút lại lời nói này.
Anh không phải là không biết diễn sao? Rõ ràng là để dành hết để diễn với cô!
Đợi đến sinh nhật anh năm nay, cô phải đặt làm một tượng vàng Oscar mini trên Taobao tặng cho anh.
Chu Chi Việt nhìn sắc mặt cô, nhất thời luống cuống tay chân, chậm rãi dịch chuyển về phía cô một chút.
Hứa Ý liếc anh, lại dịch chuyển ra xa hơn.
Vừa hay, đến lượt Hứa Ý bị hỏi trong vòng Thật hay Thách này, câu hỏi rút được là: "Bạn ngưỡng mộ nhất điều gì ở người yêu của mình?"
Hứa Ý nghĩ ngợi, nói với giọng mỉa mai: "Trung thực."
Chu Chi Việt: "......"
Đến khi tàn cuộc cũng đã gần hai giờ sáng. Hứa Ý tửu lượng khá, lại thêm hôm nay uống không nhiều nên vẫn còn rất tỉnh táo.
Chu Chi Việt sau đó cũng mất hứng uống rượu, ngồi im lặng hơn một tiếng đồng hồ thì đã tỉnh rượu từ lâu.
Bốn người còn lại đều say bí tỉ, Hứa Ý đưa họ ra cửa, vẫn không để ý đến Chu Chi Việt phía sau, trực tiếp lấy điện thoại ra, mở ứng dụng gọi xe.
Chu Chi Việt mím môi, ấn điện thoại của cô xuống, lại giúp cô kéo khóa áo khoác lên.
"Anh gọi tài xế đến rồi."
Hứa Ý ngẩng đầu trừng mắt nhìn anh: "Em không về nhà với anh!"
Chu Chi Việt hỏi với giọng không chắc chắn: "Vậy em đi đâu?"
Hứa Ý nói với vẻ tức giận: "Hừ, tối nay em ở khách sạn!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!