Chương 49: (Vô Đề)

Bộ phim trên màn hình chỉ còn là tiếng ồn nền. Hai người nhìn nhau đắm đuối, chẳng ai còn tâm trí đâu mà xem phim nữa.

Chu Chi Việt ngồi thẳng dậy, tai hơi đỏ, cúi đầu nhìn cô: "Em giả vờ ngủ à?"

Hứa Ý chống tay, ngồi dậy, rời khỏi đùi anh.

Cô tỏ vẻ vô tội, mỉm cười: "Không có. Em đang ngủ, bị anh hôn nên mới tỉnh."

Chu Chi Việt lặng lẽ quay mặt đi, lơ đãng nhìn về phía tivi.

Hứa Ý nghiêng đầu nhìn anh, im lặng vài giây, rồi nghiêm túc hỏi: "Chu Chi Việt, tại sao anh lại hôn trộm em?"

Chu Chi Việt khẽ nói: "... Không được sao?"

Hứa Ý: "Nếu em nói không được thì sao?"

Vừa dứt lời, cô thấy những ngón tay Chu Chi Việt đang đặt trên ghế sofa bỗng cứng đờ, ánh mắt anh tối sầm, quai hàm siết chặt, vẻ mặt nghiêm trọng, dường như đang suy nghĩ điều gì đó rất nghiêm túc.

Bỗng chốc, không khí trong phòng khách trở nên yên tĩnh, chỉ còn nghe thấy những câu thoại "Anh yêu em", "Em yêu anh" lạc lõng phát ra từ tivi.

Hứa Ý lại móc tay anh: "Em đùa thôi, ý em là, anh muốn hôn em thì cứ hôn, không cần phải lén lút. Trước đây, khi nào anh muốn hôn em, anh đều trực tiếp... ưm..."

Nói được một nửa, gáy cô bị anh giữ chặt, anh kéo mạnh đầu cô lại, bất ngờ hôn lên môi cô.

Khoảnh khắc môi chạm môi, cô thoáng thấy hơi đau.

Rồi lưỡi anh tiến vào, nụ hôn sâu nhưng có phần vụng về, lúng túng hơn cả lần đầu tiên hai người hôn nhau.

Điều Hứa Ý không ngờ tới là nụ hôn này lại kéo dài đến thế. Môi lưỡi quấn quýt, hơi thở của anh phả vào cô, vừa quen thuộc vừa xa lạ, vừa dịu dàng vừa mãnh liệt, như muốn cướp đoạt hết dưỡng khí trong lồng ngực cô.

Sau đó, Hứa Ý dần dần cảm thấy khó thở, tay anh từ gáy cô trượt xuống, vuốt ve lưng cô, rồi siết chặt eo cô.

Cô đẩy Chu Chi Việt mấy lần, nhưng không thể thoát ra, cũng không thể nói chuyện, chỉ có thể phát ra những tiếng "ưm ưm" để phản đối.

Không biết bao lâu sau, có lẽ cũng phải vài phút, Chu Chi Việt mới chịu rời khỏi môi cô.

Nụ hôn dứt, theo thói quen, anh vẫn nhẹ nhàng lướt qua đầu lưỡi cô một lần nữa trước khi buông ra.

Thật kỳ lạ, rõ ràng vừa nãy đã hôn đủ rồi, nhưng chỉ một cái chạm nhẹ này lại khiến cô cảm thấy chưa thỏa mãn.

Chu Chi Việt khàn giọng hỏi: "Trước đây, em nói là, như thế này sao?"

"..."

Hai người vẫn còn rất gần, có thể nghe thấy hơi thở của nhau, gần như mũi chạm mũi.

Hứa Ý vẫn chưa hoàn hồn sau nụ hôn vừa rồi, cô cứ giữ nguyên tư thế và khoảng cách này, lặng lẽ nhìn anh.

Lúc này, Chu Chi Việt cũng chưa tỉnh táo lại, ánh mắt anh sâu thẳm, như một hồ nước trong đêm, trong đó có hình ảnh phản chiếu nhỏ bé của cô.

Ánh mắt cô lại di chuyển xuống dưới, nhìn thấy đôi môi đỏ mọng và ướt át của anh, vô cùng quyến rũ.

Mùi hương nhàn nhạt trên người anh phả vào mặt cô, rất gần, rất rõ ràng, theo từng nhịp thở, len lỏi vào trái tim cô.

Hứa Ý hơi nghiêng người về phía trước, nhẹ nhàng chạm môi lên môi anh.

Chu Chi Việt khẽ động mày, có lẽ vì bị cô nhìn chằm chằm nên anh thấy hơi ngại, hoặc là đang kiềm chế điều gì đó, anh hơi nghiêng đầu, cằm anh đặt lên vai cô.

Anh không nói gì, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dồn dập bên tai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!