Chương 35: (Vô Đề)

Chu Chi Việt vừa dứt lời, tập tiếp theo trên tivi cũng vừa load xong.

Nhạc mở đầu là một đoạn trống dồn dập, Hứa Ý ngồi bên cạnh, nhất thời không phân biệt được là nhịp tim mình đập nhanh hay tiếng trống nhanh hơn.

Mấy giây sau, cô lắp bắp, giọng nói như không qua suy nghĩ:

"Cũng được..."

Điều khiển tivi ở ngay bên cạnh nhưng cô không tua qua đoạn nhạc mở đầu.

Một lát sau, cô cố gắng giữ bình tĩnh, nói: "Dù sao cũng chỉ có em và em gái em, em ấy mua bánh kem đến, hai người ăn không hết."

Chu Chi Việt dựa người ra sau, thần sắc rõ ràng thoải mái hơn.

"Em gái em mua bánh kem à?"

Hứa Ý gật đầu, tim vẫn chưa hết đập nhanh: "Vâng."

Đột nhiên cô nhớ ra, hình như bánh kem Hứa Tư Nguyệt mua là cỡ cho hai người, vậy cũng không có chuyện hai người ăn không hết...

Cô đang định bảo Hứa Tư Nguyệt đổi sang size to hơn, hoặc là tự mình ăn ít đi một chút thì nghe thấy Chu Chi Việt hỏi: "Em ấy mua loại nào?"

Hứa Ý: "Hình như là bánh kem dâu tây."

Chu Chi Việt "ừm" một tiếng: "Anh biết rồi."

Vài câu qua lại, nhạc phim mở đầu vẫn chưa hết.

Hứa Ý hít sâu một hơi, quay sang nhìn anh, nhỏ giọng hỏi: "Anh... vẫn còn nhớ sinh nhật em à?"

Chu Chi Việt quay mặt đi, giọng nói dịu dàng: "Có vấn đề gì sao?"

"... Không."

Nghe anh hỏi ngược lại, Hứa Ý bỗng nhiên thấy trong lòng ngứa ngáy, khó chịu vô cùng.

Cô đứng dậy, đi đến tủ lạnh lấy đồ uống.

Chỉ còn hai chai nước khoáng cuối cùng, cô suy nghĩ một chút, lấy cả hai chai ra, trở lại ghế sofa, ném cho Chu Chi Việt một chai.

Nhạc phim mở đầu cuối cùng cũng kết thúc, ngay từ đầu tập phim đã có không khí hơi rùng rợn.

Là cảnh nam chính truy đuổi hung thủ, suýt chút nữa thì bắt được, nhưng cuối cùng vẫn để hắn chạy thoát, chỉ tìm thấy nơi hắn giấu xác chết mới, một nhà máy sản xuất đồ hộp bỏ hoang.

Hứa Ý tu ừng ực nửa chai nước, sau đó, mặc dù mắt vẫn nhìn màn hình nhưng tâm trí lại không đặt vào bộ phim.

Chu Chi Việt nhận được tin nhắn của trợ lý, xác nhận lại một số thay đổi trong lịch trình công việc.

Trả lời xong, anh đặt điện thoại xuống, vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy cảnh tượng máu me trên màn hình, khắp nơi trên cỗ máy bẩn thỉu là tay chân bị chặt đứt.

Anh vội vàng nhìn Hứa Ý.

Lại phát hiện cô đang nhìn chằm chằm vào màn hình, khóe môi hơi cong lên, vẻ mặt như cười như không, trông rất kỳ quái.

Chu Chi Việt: "... Này."

Người bên cạnh không lên tiếng.

Chu Chi Việt đưa tay ra huơ huơ trước mặt cô: "Nhìn gì vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!