Hứa Ý không hiểu sao điện thoại anh lại không kết nối được với camera.
Cô tự mở app xem camera giám sát, thấy có hai thiết bị được chia sẻ, trên đó còn ghi rõ dòng điện thoại của cô và Chu Chi Việt.
Hứa Ý thử xem, kết nối vẫn bình thường mà.
Cô chuyển sang Wechat, định nhắn tin bảo anh thử kết nối lại thì đột nhiên nhớ ra điều gì đó, lại chuyển về app camera, dùng điều khiển từ xa di chuyển camera đến gần chỗ mình.
Hứa Ý nhìn mặt của mình đờ ra trên màn hình.
Mặt cô nhỏ nhắn, nhưng vẫn hơi tròn. Chụp từ góc thấp lên trên thế này đúng là góc chết, hơn nữa cô lại vừa tẩy trang xong, trông cứ như cái bánh bao mọc thêm mắt mũi.
Hứa Ý do dự một chút, quyết định gọi video cho anh.
Cô nhắn tin hỏi: [Bây giờ được không?]
Chu Chi Việt: [Được.]
Hứa Ý gọi video, nhanh chóng chuyển sang camera sau.
Bên kia rất nhanh đã bắt máy.
Trong màn hình là bối cảnh khách sạn, Chu Chi Việt hình như đang ngồi trên ghế sofa hoặc bàn, trước mặt là một chiếc giường lớn và cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn, cảnh đêm bên ngoài rất đẹp, đèn đuốc sáng trưng.
Sau đó, cô nghe thấy giọng nói trầm thấp của anh: "Em đang ở phòng khách à?"
Hứa Ý: "Vâng."
Không nhìn thấy mặt Chu Chi Việt trong video, chỉ nghe thấy giọng nói của anh.
Nghe có vẻ giọng anh đã bình thường trở lại, không còn ho hay nghẹt mũi nữa.
Chu Chi Việt lại hỏi: "Đang làm gì vậy?"
Hứa Ý thuận miệng đáp: "Em vừa về một lúc, ăn cơm hộp xong, đang xem tivi."
Chu Chi Việt: "Anh cũng vừa về khách sạn."
Hứa Ý bỗng nhiên cảm thấy không quen với kiểu trò chuyện này, nhất là khi đang gọi video.
Khiến cô nhớ đến hồi đại học, mỗi năm đến kỳ nghỉ hè và nghỉ đông, hai người đều phải trải qua "yêu xa". Lúc đó, hầu như tối nào họ cũng gọi video, mở đầu cuộc trò chuyện cũng là những câu hỏi han nhàm chán như thế này.
Sau đó cũng không nhất thiết phải nói chuyện gì quan trọng, đôi khi chỉ cần mở video, mỗi người làm việc của mình, nghĩ đến gì thì nói nấy.
Không khí im lặng một lúc, Hứa Ý nói: "À đúng rồi, không phải anh muốn xem mèo sao?"
Chu Chi Việt: "À ừ, nó đâu?"
Hứa Ý đứng dậy, đi đến gần ban công, hướng camera về phía Caesar.
Lúc này Caesar đang ngủ say sưa, Hứa Ý chọc chọc vào chân nó, nó quay đầu lại nhìn cô, ánh mắt như đang nói "Đừng có làm phiền bố mày".
Chu Chi Việt: "Anh thấy rồi, để nó ngủ đi."
Hứa Ý "ừm" một tiếng, quay lại ghế sofa ngồi xuống.
Đang phân vân có nên cúp máy không thì màn hình bên Chu Chi Việt di chuyển.
Cô nhìn thấy một chiếc bàn tròn trong khách sạn, trên bàn có một hộp thuốc cảm dạng bột, bên cạnh còn có ấm đun nước và cốc thủy tinh, nhìn không giống đồ dùng của khách sạn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!