Chương 28: (Vô Đề)

Tuy chỉ là một đoạn đường ngắn và Chu Chi Việt cũng đã im lặng trong suốt quãng đường còn lại, nhưng cơn tức giận trong lòng Hứa Ý vẫn chưa tan.

Mãi cho đến khi xe dừng lại trong bãi đỗ xe hầm của khu Cửu Lý Thanh Giang, Hứa Ý mới vừa tháo dây an toàn vừa bực bội nói: "Sau này anh tự lái xe đi, nếu nhất định phải thay phiên với em thì em đi bộ đi làm về cho xong!"

Mấy trăm mét có chết rét được đâu chứ! Phải sống cho có khí phách, thà cô đi bộ chứ nhất quyết không thèm đi nhờ xe nữa!

Xuống xe, Hứa Ý ném chìa khóa cho Chu Chi Việt, mặt lạnh tanh đi nhanh về phía thang máy.

Đang chờ thang máy, Hứa Ý bỗng nghe thấy giọng nói của Chu Chi Việt từ phía sau: "Thôi được rồi, để anh lái. Kỹ thuật lái xe của em, thật sự... hơi kém."

"…"

Hứa Ý tức đến bật cười: "Chẳng phải tại anh cứ ép em lái xe còn gì! Thôi được rồi, vậy từ mai em sẽ đi bộ!"

"Ting" một tiếng, thang máy đến.

Hứa Ý bước vào thang máy trước, quay đầu đi không thèm nhìn anh.

Bên trong thang máy yên ắng đến lạ thường. Mãi cho đến khi thang máy dừng lại ở tầng cao nhất, Chu Chi Việt mới lên tiếng: "Không cần em đi bộ đâu."

Anh dừng một chút, nhỏ giọng nói: "Thêm một người cũng không sao, lại cùng đường, anh chở em là được rồi."

Hứa Ý lúc này mới quay đầu nhìn anh.

Chu Chi Việt đang bấm mật khẩu, môi anh mím chặt, y hệt cái vẻ mặt "đáng ghét" mỗi khi cãi nhau chọc tức cô hồi trước.

Từ góc nhìn của Hứa Ý, đường nét góc hàm, sống mũi, xương mày của Chu Chi Việt đều vô cùng tinh xảo, hoàn mỹ. Làn da anh dưới ánh đèn hành lang càng thêm phần trắng sáng.

Cơn tức trong lòng cô cũng nguôi ngoai đi rất nhiều.

Hồi hai người còn yêu nhau cũng vậy, mỗi lần cãi cọ vì những chuyện cỏn con, ban đầu cô cũng rất tức giận, nhưng cứ nhìn thấy khuôn mặt này là mọi giận hờn đều tan biến hết.

Cửa mở ra, Hứa Ý bước vào trước, cúi đầu nói: "Vậy thì được, anh nói đấy nhé?"

Chu Chi Việt giãn lông mày: "Ừ."

Caesar nhảy xuống khỏi trụ cào móng cho mèo, Chu Chi Việt sờ đầu nó, hỏi: "Tiếp tục xem phim hôm qua không?"

Hứa Ý bước vào nhà, suy nghĩ một chút rồi nói: "Chờ một chút, em vào dọn dẹp quần áo trước, dọn xong rồi xem."

Chu Chi Việt: "Được."

Cô quay về phòng trước, đóng cửa lại. Trên giường vẫn còn chất đống quần áo mà cô nhận được vào buổi chiều.

Không gian trong phòng thay đồ rất rộng, Hứa Ý lấy áo len, áo hoodie... ra, treo áo thun, quần short và váy mỏng vào vị trí phía sau.

Lúc lấy thêm quần áo mùa đông ra treo, cô mới phát hiện ra mấy chiếc áo hoodie nhàu nhĩ vì để lâu trong thùng. Cả mấy bộ giữ nhiệt cũng ám mùi ẩm mốc khó chịu.

Hứa Ý tra dự báo thời tiết, thấy ngày mai nhiệt độ thấp nhất đã xuống một chữ số, cô vội vàng ôm mấy chiếc áo hoodie và áo giữ nhiệt ra ban công phơi.

Nhét quần áo vào máy giặt, đổ nước giặt vào. Sau đó, cô bấm nút khởi động mấy lần, máy giặt chỉ kêu "ù ù" một tiếng rồi im bặt, màn hình điện tử hiển thị "---".

Hứa Ý xác nhận cửa máy giặt đã được đóng kỹ, đường ống nước phía sau cũng không bị lỏng.

Cô đẩy cửa ra ngoài.

Chu Chi Việt có lẽ là vừa mới thay quần áo xong, mặc áo thun, quần short ở nhà, ngồi trên sofa xem máy tính xách tay. Tivi đã được bật, tạm dừng ở đầu tập tiếp theo của hôm qua.

Nghe thấy tiếng động, anh ngẩng đầu lên: "Dọn xong rồi à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!