Chương 27: (Vô Đề)

Hứa Ý trở về phòng ngủ, dựa lưng vào cửa đứng hồi lâu mới cảm thấy nhịp tim dần trở lại bình thường.

Cô vội vàng đi vào phòng tắm, soi gương.

Hai gò má cô ửng đỏ, chẳng rõ là do lạnh hay vì điều gì khác, trông như thể đánh má hồng bị lem vậy.

Hứa Ý nhìn tuýp kem tẩy trang trên bồn rửa mặt, cầm lên rồi lại đặt xuống, cuối cùng lại cầm lấy phấn phủ và son môi, còn dặm thêm chút phấn.

Sau đó, cô thay một bộ đồ ngủ pyjama kẻ caro màu vàng nhạt, hít thở sâu, mở cửa phòng ngủ bước ra ngoài.

Chu Chi Việt vẫn ngồi trên ghế sofa, phim truyền hình đã bị tạm dừng.

Cô đi tới, nhìn thấy Caesar dường như đã đổi chỗ nằm.

Vừa nãy nó nằm cạnh Chu Chi Việt, bây giờ lại chạy sang góc sofa.

Hứa Ý suy nghĩ một chút, ngồi xuống chỗ bên cạnh Caesar.

Mấy hôm nay bận rộn công việc, cô không có thời gian chơi với nó, hôm nay cuối cùng cũng có chút thời gian rảnh.

Hứa Ý đưa tay sờ sờ đầu nhỏ của nó, lại gãi gãi cằm nó, mèo con nheo mắt, thoải mái phát ra tiếng rừ rừ.

Ngẩng đầu lên, cô nhìn thấy Chu Chi Việt đang nhìn hai người bọn họ, anh nhíu mày, ánh mắt không chút cảm xúc.

Hứa Ý ngập ngừng hỏi: "Bắt đầu xem tiếp được chưa?"

Chu Chi Việt im lặng một lúc, giọng điệu nhàn nhạt hỏi: "Em ngồi đó có nhìn thấy không?"

Hứa Ý khó hiểu: "Nhìn thấy chứ, có gì che khuất đâu."

"..." Chu Chi Việt quay đầu lại, mặt không chút cảm xúc nhấn nút play.

Hứa Ý xem một lúc, phát hiện có chút khó hiểu.

Cảnh sát đang điều tra vụ án giết người hàng loạt, sau khi đi khắp nơi, họ tìm ra một người đàn ông trung niên rất khả nghi, là hàng xóm của một trong những nạn nhân.

Cô thoáng nhíu mày, có vẻ tập phim này hơi quen thuộc nhưng lại chẳng thể nhớ nổi nội dung trước đó. "

Cô nhìn Chu Chi Việt: "Đây là tập mấy vậy? Có thể chọn tập không, xem từ tập đầu tiên đi."

Chu Chi Việt im lặng hai giây, quay mặt đi, nói: "Đây là tập tiếp theo tập chúng ta đã xem trước đó."

Dứt lời, không khí trong phòng khách đông cứng lại hơn mười giây, chỉ có tiếng diễn viên đọc thoại trên tivi.

Hứa Ý cuối cùng cũng hoàn hồn, há miệng, giọng nói rất nhỏ: "Anh còn nhớ à?"

Chu Chi Việt không nhìn cô: "Ừ."

Anh dừng lại một chút, bổ sung: "Trí nhớ của anh rất tốt."

Nói xong, anh cầm điều khiển, chuyển về tập đầu tiên.

"Em không nhớ, vậy thì xem lại từ đầu đi."

Tập đầu tiên, Hứa Ý vẫn còn chút ấn tượng.

Xem được một lúc, cô bắt đầu mất tập trung, nghĩ đến cảnh hai người cùng nhau xem tập này nhiều năm trước.

Cũng là trên ghế sofa, nhưng đó là ở căn hộ đối diện trường học, sofa cũng nhỏ hơn sofa ở căn phòng này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!