"Lục lão sư !"
Có người đã chủ động tiến lên chào hỏi.
Lục Dã gật đầu, nhướng mày: "Tất cả mọi người đều đứng đó làm gì vậy ?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người lái xe chính đẩy vali của Lục Dã đi qua, Lục Dã lại kéo cái thanh cầm của vali đi.
Tần Lộ Lệ cũng đi tới, lộ ra một nụ cười ngượng ngùng, e dè: "Lục lão sư, chúng ta lại gặp mặt rồi ạ."
Lúc này, chương trình quay trực tiếp vẫn còn chưa kết thúc.
Những bình luận bùng nộ đang lướt qua với tốc độ chóng mặt.
[Ah ah ah ah, hạt dẻ nhỏ nhút nhát trông thật dễ thương ! ]
[Quả nhiên là bọn họ đã từng gặp nhau rồi! Đó là sự thật ! ]
[Lầu trên bị ngốc hay sao vậy, rõ ràng là vì đi ký hợp đồng cho chương trình mà. ]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Hợp đồng cũng đã ký, tại sao Tô Diệp Tinh lại không giống Tần Đạp Đạp cứ thích đạp lên người ta để cọ nhiệt vậy ? ]
Có lẽ người quay phim biết cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp đang nghĩ gì, vì vậy máy quay đã chuyển sang Tô Diệp Tinh người đang đứng ngay ở bên cạnh.
Hôm nay cô mặc một chiếc áo khoác nằm trong bộ sưu tập mùa thu mới của hãng D.
Chiếc áo khoác kiểu oversize, màu hồng hoa anh đào, dài đến dưới hông một chút, từ góc nhìn của máy quay chỉ có thể nhìn thấy một chiếc váy màu xám, bên dưới là một đôi chân thon dài thẳng tắp.
Tô Diệp Tinh dường như không chú ý đến sự xuất hiện của Lục Dã, và cô đang nhìn lên những bậc đá dài trước mặt. Mà trong ngày đông lạnh giá này, cách trang điểm này dường như khiến người ta cảm thấy như đang ở trong mùa xuân.
[Thành thật mà nói, chỉ có mỗi mình Tinh Tinh mới có thể xử lý một màu sắc tinh tế như vậy. ]
[Chân của chị gái tôi không phải là chân nữa rồi, mà là nước suối bên bờ sông Seine; eo của chị gái nhà tôi không phải là eo nữa rồi, mà là thanh kiếm giết chết Saburo. Hu hu, làm sao có ai trên thế giới này không thích chị gái của tôi chứ. ]
[Lăn đi ra tìm xem áo khoác đi, ba mươi tám vạn, hừ, là do tôi không xứng. ]
Vì chuyện của Lục Dã và Tần Lộ Lệ mà náo loạn cả pháo đài bình luận, lúc này Lục Dã đã kéo vali bước xuống bậc thang.
Có rất nhiều hành lý của mọi người đang chất đống dưới bậc thềm.
Hầu hết những người đến tham gia chương trình đều là những người nổi tiếng, để xuất hiện trên chương trình, không có mấy cái đơn giản, hầu hết đều là một hoặc hai chiếc vali to.
Nhưng cũng có rất ít người giống như Tô Diệp Tinh, mang theo đến tận ba chiếc vali lớn cộng thêm cả một cây đàn guitar.
"Không đi lên sao ?" Lục Dã đặt thanh vịn vali xuống.
Tô Diệp Tinh lén lút trợn tròn mắt.
Anh rõ ràng biết cô sẽ mang theo rất nhiều hành lý, trước đây khi hai người đi du lịch, luôn sẽ bởi vì cô tiếc món này, không nỡ bỏ lại món kia mà đem theo một lần vài chiếc vali, nhưng bây giờ anh lại còn làm bộ làm tịch đến hỏi thăm cô.
Lúc này, Tần Lộ Lệ cũng đẩy vali của cô ta đến.
Vali của cô ta không lớn, một chiếc nhỏ, trông vô cùng nhẹ nhàng.
"Tô lão sư, nếu không thì tôi kéo giúp cô một cái vali nhé ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!