Chương 73: (Vô Đề)

Đương nhiên, Tôn Minh cũng nhìn thấy những tin tức không hay bôi đen trên mạng về Tô Diệp Tinh.

Anh gọi điện trực tiếp cho Lục Dã.

Thật lâu sau bên kia mới trả lời: "Cậu lại có chuyện gì?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tôn Minh lập tức nghe ra được sự sốt ruột trong giọng nói của đối phương, suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Anh... không vui sao ?"

"Tôi có nên vui không ?"

Tôn Minh:...

"Đương nhiên là không nên," anh nói.

Một lúc sau, Tôn Minh mới cẩn thận, thận trọng hỏi: "Anh đã đọc tin tức trên Internet chưa ? Chúng ta có nên..."

"Ra tay ?"

Thật bất ngờ khi Tôn Minh lại nhận được câu trả lời "không cần".

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tôn Minh theo bản năng nói: "Tại sao vậy ? Anh với Tô lão sư lại đây phải kiểu mối quan hệ như thế đâu chứ —"

Lời còn chưa nói xong, đã vô thức ngậm miệng lại.

Giọng nói của Lục Dã nhàn nhạt truyền đến: "Ồ ? Cậu cũng biết rồi ?"

"Mắt ông đây còn chưa đến mức mù !"

Tôn Minh nổi giận.

Lục Dã lại ngừng một chút, cũng không biết anh bên đó đang làm gì, một lúc sau quay lại nói với anh: "Đừng lo lắng, Tinh Tinh ... à, là Tô lão sư. Nếu Tô lão sư mà muốn ra tay, thì sớm đã ra tay rồi."

"Vậy thì cứ ngồi nhìn vậy thôi sao ?"

Tôn Minh cảm thấy không thể chịu đựng được khi nghĩ đến cô gái đã rất lịch sự, lễ phép gọi anh một tiếng Tôn ca ca, cộng thêm cả đôi mắt gợn sóng ngọt ngào như nhuốm mật ngọt khi cô ấy mỉm cười.

Đó nên là một cô gái được nuôi nấng, cưng chiều trong hũ mật ong chứ không phải là bị bắt nặt trên mạng và bị chỉ trích theo cách như vậy.

Lục Dã bên đó không nói lời nào.

Một lúc sau, anh lại nói: "Cúp máy".

Vừa nói xong là cúp máy thật luôn.

"Này cái người này ——" Tôn Minh ngay cả ngăn cản cũng không kịp, chỉ có thể ngây người nhìn chằm chằm màn hình tối đen, cuối cùng cay đắng mắng một tiếng, "Đồ tra nam !"

Bên kia, ngón tay Lục Dã lướt trên màn hình.

Nhưng chỉ trong một thời gian ngắn, thông báo hiển thị dòng chữ "Ông nội của cậu đây" trên màn hình của anh đã gửi hàng trăm tin nhắn.

[Con trai à, đang sủa cái gì thế, mau lên nói cho ba nghe xem nào. ]

[ Chậc chậc chậc chậc, cái miệng này thật là dơ bẩn, cũng đúng, đều là lỗi tại ba vì đã không giáo dục tốt cho con, bây giờ lại để con chạy ra ngoài cắn người. ]

[Mắng cái gì mà mắng ? Ba con không cho con đi nặng cũng coi như là có lỗi với con rồi. ]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!