Tô Diệp Tinhvà Hứa Ninh An xuống xe.
Lúc này trời đã khuya.
Những ngọn đèn gần biệt thự lần lượt được bật sáng, tiết trời lạnh ẩm, sương mù bao phủ trước những ngọn đèn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không ai trong hai người họ lên tiếng nói câu nào.
Lúc đến gần cửa biệt thự, Tô Diệp Tinh đột nhiên phát hiện ra, trên con đường lát đá cuội bên cạnh có một bóng dáng nhỏ nhắn có bộ lông trắng tinh, bóng dáng nhỏ bé đang vẫy đuôi, dáng vẻ có một chút quen thuộc.
"Công chúa ?"
Tô Diệp Tinh thăm dò thử cất tiếng gọi một cái.
Bóng dáng có lớp bông trắng mềm mại đó lập tức lao về phía cô, thậm chí còn phát ra tiếng "sủa" mềm mại, dáng vẻ đó y hệt như cô bé cún cuối cùng cũng gặp được người thân của mình vậy.
Và khi dây kéo được kéo căng, Tô Diệp Tinh cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng cao lớn đi theo sau nó.
Một tay đút túi, một tay kéo dây xích, Lục Dã uể oải nói: "Thật trùng hợp như vậy sao ?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh nhướng mày nhìn hai người họ.
Trong ánh đèn sương mù, đôi mắt người đàn ông sáng rực.
Ánh mắt của Tô Diệp Tinh trở nên lấp lóe.
Một giây kế tiếp, hắn đã ngồi xổm xuống xoa xoa cái đầu nhỏ của Tô công chúa, cô bé cún đang nhìn cô thở hồng hộc: "Muộn như vậy, Lục lão sư còn đưa công chúa ra ngoài, để làm gì thế?"
"Đưa nó đi dạo."
Lục Dã đi tới,
Tô Diệp Tinh cảm thấy có hơi kinh ngạc: "Đã muộn như vậy, công chúa còn muốn đi dạo cơ á ?"
Lục Dã thở dài, giọng nói mang theo một tia nuông chiều bất đắc dĩ: "Có lẽ là do thường ngày tôi chiều nó đến quen luôn rồi."
Có lẽ là do nghe thấy giọng nói quen thuộc, Tô công chúa đột nhiên ngẩng đầu, kêu một tiếng "Oa".
Tô Diệp Tinh: "..."
Cô nghe cứ cảm thấy có gì đó kì kì.
Nhưng cô không nghĩ nhiều, đang định mở miệng, lại nghe Hứa Ninh An ở bên cạnh kêu một tiếng :"Tinh tinh."
"Ồ, đúng vậy," cô đứng dậy, "Nếu Lục lão sư muốn dẫn công chúa đi dạo, vậy chúng tôi cũng không quấy rầy."
"Thời gian cũng không còn sớm nữa, chúng tôi quay về trước nhé."
"Lục lão sư, tạm biệt."
Cô vẫy tay với anh.
Lục Dã: "...."
Bóng dáng màu hồng của người con gái đã dần dần biến mất ở sân sau biệt thự.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!