Lúc này Tôn Minh đã đến trường quay.
Là quản lý của một ngôi sao hàng đầu, anh ấy thực sự rất bận rộn.
Một đống kịch bản và tài liệu đang chờ anh xem xét, anh cần trao đổi lịch trình với bên trang điểm, cũng như những người khác, trăm công ngàn việc Lục Dã chẳng thèm quan tâm, ngay cả đến thức ăn cho chó anh cũng phải đi mua.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bây giờ, anh đang ngồi ở bàn làm việc, sau khi xử lý xong các bên đối tác cực kì khó chiều, anh nghỉ ngơi một chút, hướng ánh mắt về phía phòng phát sóng trực tiếp của "Chúng ta ở bên nhau" trên máy tính bảng.
Phòng phát sóng trực tiếp được chia làm hai, ống kính máy quay bên trái tình cờ quay cận cảnh vị khách mời nam bên trái.
Trước ống kính máy ảnh với độ phân giải cao, hàng mi dài của anh rũ xuống mi mắt, mang đến cho anh cảm giác u sầu, buồn bã.
Như đang lạc vào trong miền ký ức, một lúc sau anh nói: "Cô ấy rất tốt."
"Có lẽ là do ... tôi không đủ tốt."
Những lời này đột nhiên đánh thức một ký ức nào đó trong Tôn Minh.
Trong trí nhớ của Tôn Minh, Lục Dã cái con người này là một người đàn ông có tài năng xuất chúng và có mục đích rõ ràng, anh đã có những bước tiến dài trong làng giải trí. Là người luôn thẳng thắn giận lên sẽ xả ra, có vẻ như tràn đầy cảm xúc, nhưng thực tế thì anh chưa bao giờ tỏ ra xúc động trước bất kì chuyện gì, thứ gì, đây chính là một người tâm thép sắc đá chính hiệu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh còn nhớ có một lần khi quay cảnh trên vách núi, anh cần phải đeo dây cáp rồi đi từ trên vách đá xuống, sau đó đung đưa trên mép vách đá, nắm lấy dây leo bên cạnh——
Rõ ràng là đã tính toán chính xác từ trước, nhưng trong quá trình quay phim vẫn xảy ra chút sự cố.
Khi Lục Dã nhảy xuống, sợi dây thừng ở một bên của phần bảo hộ bị lỏng ra, cơ thể anh ta nghiêng sang một bên rồi cả cơ thể đập thẳng vào vách đá.
Với một tiếng "đùng" vang lên, ngay cả Tôn Minh ở bên cạnh cũng cảm thấy đau đớn khi nghe thấy nó.
Trên màn hình quan sát của đạo diễn, toàn bộ lưng anh vì cơn đau nên bất giác co lại, và những đường gân nổi trên trán.
Tôn Minh lúc đó định bảo đạo diễn cho ngừng quay phim, nhưng nào ngờ Lục Dã vẫn nghiến răng nghiến lợi để tiếp tục quay cho xong.
Một cú quay từ xa, được thực hiện trong một lần, quá trình vô cùng trôi chảy.
Khi anh đi lên, tất cả nhân viên đều vỗ tay tán thưởng, thậm chí ngay cả vị đạo diễn thường ngày ít nói, lầm lì cũng vỗ vai anh: "Tiểu Lục này, cậu đã làm rất tốt."
Nhưng Lục Dã vẫn khăng khăng một hai muốn quay cảnh đó lại lần nữa, anh nói rằng tư thế khi bắt dây leo là không đúng, không thể đưa vào bộ phim được.
Lại phải dày vò quay tới quay lui mấy lần mới kéo dây bảo hộ lên, cả cơ thể của anh liền trực tiếp ngã xuống bên người Tôn Minh, sắc mặt tái nhợt cười khổ nói với Tôn Minh: "Tôn Minh Minh, sợ là phải làm phiền cậu đưa tôi đến bệnh viện một chuyến rồi."
Tôn Minh lúc đó đang đứng đỡ anh, chỉ cảm thấy tay toát mồ hôi.
Trong khoảng thời gian ngắn, người này như thể đều đã mồ hôi đầm đìa.
Khi anh được đưa đến bệnh viện kịp thời, khi đó bác sĩ chụp phim đã mặt mày đanh lại mắng anh một trận, nói rằng anh bị gãy một chiếc xương sườn, thậm chí còn lên án những người nghệ sĩ làm nghề, sao có thể không coi bản thân mình là con người chứ ?
Tôn Minh lúc đó đã chết lặng.
Sau này nhớ lại cảnh tượng này, Tôn Minh vẫn cảm thấy người này thật tàn nhẫn.
Rất tàn nhẫn.
Gãy một cái xương sườn, vẫn còn quaykhăng khăng treo mình trên dây cap, mấy cảnh không thay đổi sắc mặt, lúc xuống còn có thể cười kêu đưa anh đi bệnh viện.
Người như vậy, có gì mà anh làm không được chứ ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!