Tô Diệp Tinh mở hộp quà ra.
Trong hộp quà, một chiếc vòng tay Cartier được đặt làm riêng nằm lặng lẽ phía bên trong, trên đó còn có một ngôi sao được thả xuống, trên mặt ngôi sao đó được khảm kim cương.
Cô cảm thấy kinh ngạc, nhìn sang Hứa Ninh An.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hứa Ninh An dùng một đôi mắt cười nhìn cô, bởi vì mí mắt của anh sâu, nên mỗi khi anh mỉm cười từ đuôi mắt kéo ra một đường mảnh nhẹ: "Làm sao vậy ?"
"Oa, thật không tệ nha," Trình Mạt nghiêng người tán thưởng một câu, sau đó lại nhìn chính mình, "Ôi, lão Hứa, làm sao vậy trời, cậu mới ra nước ngoài có một chuyến thôi, sao lại trở nên lãng mạn đến vậy thế ?"
Hóa ra cô cũng có cả Cartier, nhưng đó không phải là một chiếc vòng tay mà là một chiếc vòng cổ được đặt làm riêng, mặt dây chuyền là một bông hoa nhài nhỏ.
"Mau, đeo lên giúp tớ đi !"
Trình Mạt không chút do dự tháo sợi dây chuyền đã cũ của cô xuống, ném nó lên bàn, vén tóc sau lưng lên hết, một hai bắt Hứa Ninh An phải đeo lên cho cô
Hứa Ninh An cau mày: "Mạt Mạt, sợi dây này phải để bạn trai của cậu đeo nó lên cho cậu chứ."
Đôi mi giả phóng đại của Trình Mạt hơi thất vọng, ném sang cho anh một cái liếc mắt: "Lão lỗi thời."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Tinh Tinh, đeo lên giúp tớ đi."
Tô Diệp Tinh nói "Ừm" một tiếng, cô ngược lại cũng không từ chối, sau khi đeo nó cho cô ấy, khi đặt tay xuống, Trình Mạt "ấy" lên một tiếng: "Trong lòng bàn tay của cậu có gì vậy ?"
Tô Diệp Tinh lật lật hai tay, lúc này cô mới phát hiện mẫu giấy cuộn lại ban nãy ngay cả lúc ngồi ăn cô cũng vẫn ghì chặt nó, không vứt đi.
Lúc này nó đã không còn nhìn thấy hình dạng nữa.
Ngay cả những từ trên mặt giấy cũng đã có một chút mờ.
"Xem ánh mắt của cậu đi..." Trình Mạt vây quanh cô một vòng, "Có vấn đề."
"Có thể có vấn đề gì được chứ."
Tô Diệp Tinh đẩy đầu Trình Mạt ra, tay kia đem chiếc vòng cất vào trong hộp, bỏ mẫu giấy bị cô vo tròn vào trong túi, khi ngước mắt lên liền đụng phải ánh mắt của Hứa Ninh An.
Đôi mắt anh ấm áp như ngọc đen.
Giọng nói đầy dịu dàng, hỏi: "Sao cậu không đeo lên ? Không thích sao ?"
Tô Diệp Tinh liên tục lắc tay phủ định.
Trên cổ tay trắng như tuyết và mảnh khảnh của cô đang đeo một chiếc vòng tay kim cương đơn của thương hiệu L.V., và những bông hoa trên chiếc vòng tay nhẹ nhàng đung đưa theo chuyển động của cô.
"Hợp tác với bên thương hiệu."
Cô lè lưỡi, lộ ra vẻ mặt áy náy, ngại ngùng, cất chiếc hộp đi, lắc lắc và nói "cám ơn cậu nhé".
Với lời "cảm ơn" đó, đôi mắt như mật ong ấy cũng hiện lên một độ cong, giống y như đút so với mọi lần trước.
Yết hầu của Hứa Ninh An trượt lên trượt xuống, tựa hồ như muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng cái gì cũng không nói, chỉ cầm ly rượu trên bàn lên uống một ngụm.
Trình Mạt lại hét lên, "Cậu và L— - -"
Tô Diệp Tinh vội vàng che miệng Trình Mạt alji: "Suỵt, còn chưa có thông báo chính thức, giữ bí mật, giữ bí mật."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!