... Nhớ anh sao không nói?
... Lại đi xem mấy thứ này.
Lời nói lọt vào tai Tô Diệp Tinh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tô Diệp Tinh nhất thời không nói nên lời.
Sau năm năm xa cách.
Da mặt của người đàn ông này thế vậy mà đã luyện đến mức càng ngày càng dày rồi đó.
Trước đây cũng chưa bao giờ tự luyến và không cần mặt mũi đến như vậy.
Cô giật giật khóe miệng, "Đúng vậy, tôi muốn xem, anh..." Tô Diệp Tinh nhướng mi, trong mắt hiện lên một tia mê hoặc, "Cởi ra nhỉ ?"
Sau đó, cô rõ ràng đã nhìn thấy đôi mắt của Lục Dã tối sầm lại ngay lập tức.
Đôi mắt vô cùng xinh đẹp và sâu thẳm ấy đang nhìn chằm chằm cô không chớp mắt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tô Diệp Tinh cũng không chớp mắt.
Kết quả Lục Dã lại giương mắt, bên trong ẩn hiện có một tia cười lạnh, hắn cười lạnh một tiếng, thanh âm rất thấp: "Có bản lĩnh rồi."
"Cái gì ?"
Tô Diệp Tinh nghe không rõ.
Lúc này Lục Dã chỉ hơi cúi người xuống, mượn tư thế nhoài lên để đưa điện thoại di động, Tô Diệp Tinh chỉ cảm thấy bên tai truyền đến một luồng hơi thở ấm áp.
Người đàn ông này đã nói: "Tư Thăng, 2901, đợi em đến."
Anh nói ra địa chỉ khách sạn.
Ánh mắt vẫn mang theo sự khiêu khích, như muốn nói: tôi, cược, là, em, không, dám, tới.
"..."
Đúng đấy.
Cô không dám.
Cô hèn nhát.
Tô Diệp Tinh ho một tiếng, làm ra điệu bộ giả vờ nhận lại điện thoại như không có chuyện gì xảy ra.
Điều cô không biết là khuôn mặt trắng như sứ của cô bây giờ đỏ bừng đến phấn nền cũng không che được, trong mắt những người quan tâm, cô giống như đóa hoa dâm bụt đang chờ nở rộ.
&tin ở bên cạnh tiếc nuối đứng nhìn, dù không muốn cũng phải thừa nhận.
Người con gái với da trắng tối giản và người đàn ông mặc áo khoác len đen thắt nơ nhẹ đứng bên cạnh nhau, trắng và đen có cảm giác va chạm một cách cực độ, cộng thêm cả ánh mắt của hai người, một người nhìn nhau, một người tránh né, là một cảm giác truyện rất thú vị.
Chỉ nghe thấy có một tiếng "cạch" bên cạnh, và đèn flash lại lóe lên.
&ph hạ thấp người rồi chụp liên tiếp vài bức ảnh, sau đó hài lòng nhìn người trên máy ảnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!