[Cậu đừng có mà ăn không được nho thì đi nói nho chua đấy. ]
Tô Diệp Tinh gửi xong câu nhắn thoại kia thì không lâu sau đó Trình Mạt đã gửi cho cô câu nói này.
Tô Diệp Tinh nhìn hàng chữ này, không hiểu sao cô lại nhìn thấy trong mỗi chữ đều có chút giễu cợt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô ấy hả ?
Bảo là cô ăn không được cái nho thối tên Lục Dã này đó hả ?
Hừ hừ.
Cô, đã, ăn, đến, ngấy, luôn, rồi.
Ăn, đến, mức, không, muốn, ăn, nữa.
Tô Diệp Tinh ngồi suy nghĩ rồi lại gửi cho cô ấy một tin nhắn khác.
Tô Tô: [Trình Tiểu Mặt này. ]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một đóa hoa lài xinh đẹp :[? ? ? ? ]
Tô Tô: [Cậu đừng có mà hối hận. ]
Một đóa hoa lài xinh đẹp :[? ? ? ]
Một đóa hoa lài xinh đẹp: [! ! ! ]
Sau khi Trình Mạt bằng tốc độ nhanh chóng gửi một tin nhắn vô nghĩa, rời rạc như "Tớ hối hận cái gì chứ, tớ đã bỏ lỡ cái gì hoặc là hay là tiếp theo hai người cậu sẽ hẹn hò", Tô Diệp Tinh đã bỏ WeChat.
Cứ để cho Trình Tiểu Mạt ngồi đó đoán đi.
Ai bảo cô ấy trọng sắc hơn bạn bè, bởi vì cái tên họ Lục kia mà chọn chế giễu người bạn thân là cô đấy.
Chỉ có điều cô vừa nhấn vào màn hình để tắt thì màn hình lại sáng đèn lên lại.
Trên màn hình sáng lên, có một dòng thông báo Weibo, với dòng chữ màu đỏ nổi bật: [Phúc lợi Fan của Lục Dã], theo sau đó là hai từ "sôi sục".
Đại khái là bởi vì dòng chữ đang nhấp nháy màu đỏ kia quá hấp dẫn, Tô Diệp Tinh thế nào cũng nhịn không được liền bấm click vào.
Vừa mới nhấp vào, một bức ảnh đập vào mắt Tô Diệp Tinh.
Chàng trai trẻ Lục Dã đang mặc áo sơ mi trắng và đứng chân trần trong rừng rậm.
Trước mặt anh là một cái hồ, nước tràn ngập đôi chân trần của anh, rồi sau đó lại chầm chập lan vào khu rừng phía sau lưng anh.
Ấn tượng đầu tiên về cả bức ảnh là sự tươi tắn, một sự trong lành không gì sánh bằng, đôi mắt đầy màu xanh non nước và chàng trai mặc áo trắng trong veo bên dòng nước.
Nhưng nhìn thêm một cái nữa, thứ lan tỏa trên phông đầy vẻ tươi mới đó lại chính là khát vọng tỏa ra từ chàng trai trẻ.
Chàng trai trẻ như đang đắm mình trong làn nước vô biên, những giọt nước ươn ướt bám vào vài sợi tóc con đang xõa xuống của anh, nó làm ướt đôi mắt hổ phách dọc theo sợi tóc con, lại chảy xuống dọc theo sống mũi... nhuộm màu áo sơ mi trắng.
Chiếc áo mỏng manh đã bị dính nước xuyên thấu và dính chặt vào cơ thể đang có sự giao hòa giữa chàng trai và người đàn ông trưởng thành.
Đó là Narcissus bên dòng nước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!