Cô gái nhỏ có tên ở nhà là Tiểu Mãn, ý nghĩa là viên mãn.
Cũng có một tầng ý nghĩa khác – cuộc đời nhỏ mãn, nhỏ mãn tức an.
Tên chính thức của bé là Thương Sơ Nghi.
Khi bé còn nhỏ, mọi người đều thích gọi tên ở nhà của bé, chẳng ai quan tâm tên chính thức của bé là gì. Ngay cả Thư Ngâm, một người mẹ, đôi khi cũng quên mất tên chính thức của con mình là gì.
Tiểu Mãn giống Thương Tòng Châu như đúc, đặc biệt là đôi mắt phượng, giống hệt như sao chép.
Bé rất thích cười, hoàn toàn không thích khóc, đói hay tè thì chỉ la oang oang vài tiếng, khi người khác cho bú sữa hoặc thay tã, bé sẽ toe toét miệng cười.
Thư Ngâm không cho con bú sữa mẹ.
Bác sĩ nói trẻ sinh non tốt nhất là bú sữa mẹ. Còn trẻ sinh đủ tháng, sữa mẹ và sữa bột không có nhiều khác biệt. Vì vậy Thư Ngâm đã chọn cho con uống sữa bột.
Trong ký ức có một người chị họ sau khi sinh con, cô và mẹ cùng đến thăm người chị họ đang ở cữ.
Người chị họ không hề e dè vén áo lên cho con bú.
Hình ảnh này luôn đọng lại trong tâm trí Thư Ngâm, mãi không thể quên. Cô không thể tự nhiên đến mức cho con bú trước mặt người khác.
Bác sĩ nói quả nhiên không sai, sữa mẹ hay sữa bột cũng không có gì khác biệt.
Cơ thể Tiểu Mãn rất khỏe mạnh, hầu như chưa bao giờ bị ốm.
Trong tiệc thôi nôi của Tiểu Mãn, bé bốc được chiếc micro vàng mà Thương Thanh Hãn đặt trên bàn.
Xung quanh im lặng, dường như Thư Ngâm nghe thấy tiếng thở phào nhẹ nhõm.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều cười phá lên.
"Sau này Tiểu Mãn sẽ giống cô út làm nhà ngoại giao rồi."
Giữa những tiếng cười nói và chúc phúc, Thư Ngâm nhìn thấy Hoa Ánh Dung lặng lẽ lùi ra khỏi đám đông, ánh sáng trong suốt, cô thấy một hàng nước mắt mỏng chảy ra từ khóe mắt bà.
Tất cả mọi người đều bày tỏ sự tiếc nuối khi Thương Tòng Châu không thể theo đuổi ngành ngoại giao, nhưng không ai nói ra.
Một hành động nhỏ của Tiểu Mãn lại làm hài lòng tất cả mọi người.
Cô bé dường như, thực sự đến để bù đắp những tiếc nuối của Thư Ngâm và Thương Tòng Châu.
Sau bữa tiệc thôi nôi, buổi tối, Thương Tòng Châu bế Tiểu Mãn đi tắm.
Kể từ khi Tiểu Mãn chào đời, Thương Tòng Châu đã học hỏi từ những người ở trung tâm chăm sóc trẻ sơ sinh cách thay tã, cho bú, và các việc liên quan đến chăm sóc trẻ nhỏ. Thật khó tưởng tượng bình thường Thương Tòng Châu ngoài xã hội luôn veston chỉnh tề, thực ra lại là một ông bố bỉm sữa.
Khi Thương Tòng Châu bế Tiểu Mãn đi tắm, Thư Ngâm đang đắp mặt nạ trước gương.
Nói là tắm, Tiểu Mãn càng giống như đang chơi đùa với nước hơn.
Quần áo của Thương Tòng Châu bị nước làm ướt, anh chấm một chút bọt xà phòng lên mặt Tiểu Mãn, chọc cho Tiểu Mãn cười khúc khích.
"Tiểu Mãn của bố thật đáng yêu." Anh nói: "Vợ ơi, em nói đúng không?"
"Ừm." Đúng như Thư Ngâm dự đoán, anh không chỉ là một người chồng chiều vợ mà còn là một người cha cuồng con gái.
"Nhưng anh không muốn con bé làm nhà ngoại giao." Anh đột ngột đổi giọng.
Thư Ngâm ngẩn người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!