Chương 17: (Vô Đề)

"Đến ngày mai em sẽ không thích anh nữa. Mỗi một ngày mai—gần ngay trước mắt, nhưng mãi mãi không bao giờ đến được."

— 《Mười sáu, Mười bảy》

Lúc Thư Ngâm đến phòng giáo viên ngữ văn để lấy bài kiểm tra thì vô tình liếc thấy một tờ báo trên bàn.

Với dòng tiêu đề: "Hoa Ánh Dung nhập viện."

Cô lướt mắt đọc nhanh như gió, chỉ mấy hàng đã nắm được nội dung chính. Trong bài viết, người ta dùng những lời lẽ nhẹ nhàng như thể chỉ là chuyện nhỏ, nói rằng Hoa Ánh Dung bị thương trên đường đi làm về, hiện đã được đưa vào bệnh viện điều trị, tạm thời ngưng công việc.

Nhưng Thư Ngâm cảm thấy có điều gì đó không đúng.

Cô nhớ đến dáng vẻ trầm mặc đêm qua của Thương Tòng Châu, cái ánh mắt không nói thành lời khi hai người gặp nhau ở bệnh viện.

Càng nghĩ, cô càng chắc chắn — chuyện này không đơn giản.

Hôm đó, trong tiết tự học buổi trưa, Thư Ngâm làm một chuyện cô chưa từng làm.

Cô lấy điện thoại ra.

Bạn cùng bàn Thẩm Dĩ Tinh hốt hoảng: "Cậu làm gì vậy? Cậu bị tớ làm hư rồi à? Sao lại lôi điện thoại ra trong giờ học thế?"

Thư Ngâm đáp: "Không, mình chỉ muốn tra cái gì đó thôi."

Dĩ Tinh càng kinh ngạc: "Cái gì mà phải tra ngay lúc này? Trước giờ cậu chưa từng động đến điện thoại trong tiết học đấy!"

Có nhất thiết phải tra ngay bây giờ không?

Cô tự hỏi.

Nhưng trong đầu cô vẫn hiện lên không dứt hình ảnh tối qua — ánh trăng phủ lên người Thương Tòng Châu, kéo dài chiếc bóng cô đơn của anh, khiến trái tim cô bất an đến lạ.

"Ừ." Thư Ngâm gật đầu: "Dù sao cũng rảnh, tra một chút thôi."

Bài tập cũng làm xong rồi. Thời gian rảnh chẳng biết làm gì, xem như tra để giết thời gian vậy.

Tin tức trên mạng về Hoa Ánh Dung rất ít, đa phần là bản lặp lại của bài báo kia, né tránh dùng từ quá nặng.

Thời đó Weibo vẫn là mạng xã hội chủ lưu trong giới giải trí. Thẩm Dĩ Tinh rất thích đăng ảnh mấy món mỹ phẩm mới mua, rồi kéo Thư Ngâm vào làm "fan giả" để like và bình luận cho mình.

Vì thế Thư Ngâm cũng có một tài khoản.

Cô mở Weibo, gõ ba chữ "Hoa Ánh Dung" vào thanh tìm kiếm.

Cô nhấn vào mục "thời gian thực" trên Weibo.

Chẳng mấy chốc, một dòng tin hiện ra trước mắt cô.

Tài khoản đăng bài là một dãy ký tự loạn xạ.

Nội dung bài viết như sau:

[Nghe nói Hoa Ánh Dung bị một người theo đuổi đâm trọng thương. Người đàn ông ấy đã theo đuổi bà suốt một thời gian dài nhưng khi bị từ chối thì quay sang oán hận, rồi vì yêu hóa thù, ra tay đâm Hoa Ánh Dung nhiều nhát.]

Chỉ vài chục chữ, nhưng khiến Thư Ngâm rùng mình kinh hãi.

Cô cất điện thoại đi, liếc nhìn Thẩm Dĩ Tinh ngồi cạnh, rồi dè dặt nói:

"Thật ra hôm qua, tớ đã gặp Thương Tòng Châu ở bệnh viện..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!