Tại khu rừng , một cái cây đại cổ thụ cao chót vót, rộng bằng hai căn biệt thự, trong đó , một cô gái đang nằm ngủ say sưa trên một chiếc giường, khuôn mặt dịu dàng khi ngủ làm ai cũng không khỏi dao động , đôi mắt xanh của bầu trời hé mở, bỗng đôi mắt xanh đó nhạt nhòa ướt đẫm lệ , vươn đôi tay yếu ớt lên trời, miệng không ngừng lẩy bẩy.
- Arises.... Arises ......
Arises thất thần khi lần đầu tiên thấy Ngưu yếu ớt như thế này, anh vội chạy lại nắm tay Ngưu.
- Kim Ngưu.... Anh ở đây...." Sao em lại ra nông nỗi này.. anh nhất định sẽ không tha cho những ai đã hại em "_ Arises vừa lo lắng vừa căm hờn những ai đó.
- Em.... không còn ..... nơi nào để đi nữa..... *hức, hức*, mọi chuyện là....v.v...<< nhỏ đang kể >> _ Kim Ngưu nói trong nước mắt.
Arises nghe xong, sự ức chế cộng zới sự tức giận dồn lên não khiến anh ngất ngay tại chỗ, may có con báo đen chạy lại đỡ anh.
2
Riêng về Ngưu thì cô cảm thấy rất tủi nhục khi nhắc về ký ức đó, cô vẫn khóc, khóc mãi cho đến khi một bóng đen xuất hiện, bóng đen đã lau đi nước mắt đẫm lệ của cô.
- Arises.... E-- ....... Ngươi là ai ?_ Kim Ngưu hốt hoảng hỏi.
Cái bóng đen ấy hiện rõ lên một người con trai tầm 17 tuổi, tóc đen mượt hơi cong , đôi mắt xanh nhưng ngược với cô , thay vì là đôi mắt của bầu trời thì nó lại là đôi mắt của bầu trời đêm , nó không hiện rõ sự tự do , luôn sâu thẳm.
- Tôi.... là người em đã cứu 10 năm về trước...... tôi luôn theo dõi em...... em có muốn tôi giết 'họ' không ??? _ Chàng trai ấy hỏi.
Một câu hỏi khiến Ngưu cảm thấy bất ngờ đồng thời là sự hoang mang, 10 năm về trước rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra ? Sau một hồi đắng đo suy nghĩ, cô đưa ra một câu trả lời.
- Tuy tôi không nhớ chuyện gì xảy ra giữa anh và tôi nhưng tôi không muốn anh giết họ, tôi chỉ muốn gặp lại họ !
- Chắc không ?? _ Chàng trai kia hỏi
- Ừm _ Kim Ngưu hơi buồn khi trả lời câu hỏi này. Tại sao chứ ? Tại sao khi họ làm vậy với cô, cô còn muốn gặp lại họ ? Ngay cả bản thân cũng chả có câu trả lời nào thích hợp cả.
Ngay tức khắc, Kim Ngưu biến mất để lại chú báo đen ngơ ngác từ nãy đến giờ, trên đầu chú có một dấu chấm hỏi to đùng rằng Kim Ngưu.... đang nói chuyện một mình....?
-----_-----_----_-----_-----_-----_----
Bây giờ, Kim Ngưu đang đứng trước cổng trường cùng zới chàng trai kia, cô đi từng bước, đi được một quãng cô bỗng lên tiếng hỏi chàng trai kia.
- Tên anh là gì?
- Risk
Cô không nói gì, cứ tiến đến vào ngôi trường nhưng đột nhiên cô dừng lại.
- Yên tâm! Họ không thấy ta đâu_ Risk lên tiếng khiến cô an tâm mà đi vào.
Dường như không cần nghĩ , cô bước thẳng đến căn tin , tên Risk kia nghĩ rằng gặp lại họ mà sao đi đến căn tin làm gì, chẳng lẽ cô nói dối anh.
- Sao lại đến đây ? _ Risk hỏi cô.
- Đói !!! _ Cô vắng tắt trả lời.
Risk là người rất ghét nói dối, định lên tiếng nói cô thì hình dáng 12 người xuất hiện kèm theo đó là thêm 4 người nữa , không ai khác đó chính là 12 sao nam và Ngọc Son , Bảo Anh , Mai Thư, Tuyết Mai. Risk thoáng bất ngờ, trước tới nay khi anh theo dõi, 12 sao và Ngưu thường xuống căn tin , cười nói với nhau rất vui vẻ, sao anh lại không nhận ra cơ chứ?
- Anh Yết ~ ❤ Hôm nay anh muốn ăn gì nà ~ ❤_ Giọng nói không ai khác chính là Ngọc Son , cô ta nắm lấy tay Yết, cạ xát bộ ngực của mình vào.
- Sao cũng được !!!! _ Yết lạnh lùng trả lời.
- Anh Giải ~ Em muốn ăn đồ ăn anh nấu cơ ~ _ Mai Thư trưng ra bộ mặt đáng yêu của mình.
- Ừm ! _ Cự Giải cười tươi trả lời nhưng có chút buồn rầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!