Chương 48: Nước xanh lam (01)

Bắc Kinh, giữa thời tiết mùa hạ.

Người đứng ra tổ chức buổi đấu giá tổ chức triển lãm Tây Tần ở làng du lịch

vùng ngoại ô phía tây, người tới tham dự đều là những nhân vật nổi tiếng và thương nhân lớn. Đúng lúc triển lãm Tây Tần vừa tròn mười năm thành

lập, trong mười năm hoạt động thành công kí được nhiều hợp đồng với các

họa sĩ, còn có thêm các nghệ thuật gia ở nước ngoài dốc sức giúp đỡ.

Ông chủ buổi của triển lãm Tây Tần thừa dịp buổi đấu giá kết thúc, lúc mà

tiệc rượu chưa bắt đầu, trở về phòng nghỉ lấy thứ gì đó. Vừa mở cửa ra,

lại thấy một người phụ nữ váy đỏ đang ngồi trên ghế sa lon, nhất thời

hoảng sợ, vỗ vỗ ngực, "Tổ tông của tôi ơi, sao em lại ở chỗ này."

Khương Từ mặc dù dáng ngồi đoan đang, nhưng giày cao gót dưới chân lại mỗi nơi một cái, túi bánh bích quy dấu ở phía sau lộ ra một góc, khóe miệng còn dính một chút mẩu vụn bánh quy nhỏ. Cô thấy người tới là Trần Tây Tử,

lại đem bánh bích quy lấy ra, cười nói: "Từ lúc em xuống máy bay đến bây giờ, chỉ ăn được gói khoai tây chiên lúc đứng ở đường chờ xe, thật sự

đói sắp chết rồi." Dứt lời tiếp tục ăn như hổ đói.

Trần Tây Tử

lấy một quyển danh sách trong ngăn kéo ra, đặt lên bàn, thuận tay móc

gương ra trang điểm lại, "Em không đến buổi đấu giá?"

"Không, tìm đồ ăn khắp noi."

Trần Tây Tử buồn cười, "Vị hoạ sĩ Singapore em thích nhất kia, bức tranh "Đêm khuya" đó được bán với giá 211 vạn."

"Quản nó bao nhiêu tiền, ít hơn hai số không nữa thì em cũng không mua nổi."

"Vậy mà vẫn có người mua được, " Động tác tay của Trần Tây Tử dừng lại, quay đầu nghiêm túc nhìn cô, "— Khương Từ, bức tranh em vẽ có giá 20 vạn."

Khương Từ nhất thời ngẩn ra, cười, "Người nào chi mạnh tay như vậy?"

Trần Tây Tử xoáy son môi ra, cẩn thận tô, "Đồ tốt luôn có người biết hàng,

năm nay đăng ký ba bức, bức tranh này của cô là đắt tiền nhất." Cô

nhướng mày cười cười, "Xem ra ánh mắt của chị vẫn tinh chuẩn như cũ,

cũng không uổng phí thời gian hai năm qua."

Sau lưng triển lãm

Tây Tần có chỗ dựa, vả lại núi dựa này hết sức không đơn giản, thay vì

nói là triển lãm tranh, còn không bằng nói là công ty đầu tư nghệ thuật, có thể ký hợp đồng với hoạ sĩ, đều cần có chút tài năng. Nhưng trên

buổi đấu giá, một tác phẩm của người mới có thể lên tới 20 vạn, cũng là

vô cùng hiếm thấy. Năm nay triển lãm tranh có thêm, một người trong đó

mới vừa tròn mười sáu tuổi, thời gian trước triển lãm tranh tuyên truyền rất nhiều, nói người này là "Họa sĩ nhí thiên tài ". Thì ngược lại

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!