Chương 15: (Vô Đề)

Rời khỏi nhà họ Trương, một cô gái mặc chiếc váy trắng, dáng người gầy gò đột nhiên lao thẳng vào tầm mắt.

Người lái xe đồng tử co rút lại, đạp phanh gấp.

Chiếc xe chỉ miễn cưỡng dừng lại cách Ôn Li nửa mét.

"Bùi Tự Bạch, em muốn ở bên cạnh anh," Ôn Li gào khóc, "cầu xin anh, hãy tiếp tục giữ em lại đi mà!"

Cô ta nấc lên: "Em sẽ không bao giờ dám có con của anh nữa."

"Nhưng em và cô Kiều trông giống nhau, cô Kiều đã rời đi rồi, em có thể tiếp tục bắt chước cô ấy."

"Anh nhìn thấy em giống như nhìn thấy cô ấy không tốt sao?"

Ôn Li van xin thảm thiết: "Sau này em tuyệt đối không dám có bất kỳ suy nghĩ nào khác."

"Em chỉ nghe lời anh, anh nói em phải làm gì, em sẽ làm y như vậy."

"Chỉ cần anh đừng đuổi em đi nữa, hãy coi như là em cầu xin anh!"

Ôn Li dựa vào cánh cửa xe, vừa khóc vừa nói.

Thấy Bùi Tự Bạch vẫn không hề có bất kỳ phản ứng nào, cô ta liền vứt bỏ hết thảy tôn nghiêm cuối cùng, quỳ sụp xuống ngoài cửa xe.

"Bùi Tự Bạch, rời xa anh em thật sự không thể sống nổi đâu!"

Cô ta vừa khóc vừa van xin: "Bố mẹ và em trai 'hút máu' của em sẽ ép c.h.ế. t em mất."

"Họ muốn bán em cho người đàn ông khác để đổi lấy tiền."

"Cầu xin anh hãy giữ em lại đi mà!"

"Em không cần tiền hay thẻ của anh, em không cần gì cả!"

"Em chỉ muốn được ở lại bên cạnh anh thôi!"

Cô ta khóc đến nấc nghẹn, đôi mắt vốn xinh đẹp giờ sưng đỏ lên một mảng, cả người cũng gầy đi trông thấy.

Cô ta co rúm lại, trông thật đáng thương và tội nghiệp.

Đúng lúc này, một cặp vợ chồng với bộ dạng lấm la lấm lét bỗng chạy xộc tới.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Giây phút nhìn thấy chiếc xe sang trọng, trong mắt họ lập tức bừng lên thứ ánh sáng tham lam đến kinh người.

Sau khi hung hăng đẩy Ôn Li một cái, họ lập tức quay sang nhìn Bùi Tự Bạch đang ngồi trong xe với vẻ mặt nịnh hót, đầy vẻ cầu cạnh.

"Ông," Bố Ôn Li lên tiếng, giọng đầy vẻ xu nịnh, "Ông có muốn con gái tôi không?"

"Nó xinh đẹp, dáng người lại tốt."

"Nếu ông muốn nó, chỉ cần đưa cho chúng tôi năm mươi triệu thôi, nó sẽ là người của ông!"

Bà Ôn tiếp lời, còn tàn nhẫn hơn: "Nó tuy thân thể không còn trong sạch nữa, nhưng may mà không mang thai được."

"Ông muốn chơi thế nào cũng được, có chơi c.h.ế. t cũng chẳng sao!"

"Chỉ cần ông chịu chi tiền là được!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!