Chương 16: Ở bên huynh

Vi Vi quả thật là mắt chữ O mồm chữ A nhìn cảnh tượng này, cách xuất

hiện của Đại Thần quá ngoạn mục, chỉ thiếu mỗi đôi cánh là giống thiên

sứ đáp xuống trần gian rồi…

Những thắc mắc của đám bạn bè, Vi Vi đều trả lời qua quýt hoặc khéo

léo giải thích, Nại Hà vẫn không hề gửi tin nhắn đến. Vi Vi dời chuột

đến kênh [Thế giới], tất cả đều đã trở lại yên bình như trước.

Màn hình vi tính vẫn một màu tối đen như hũ nút, chỉ có ánh sáng yếu

ớt phát ra từ người Hồng Y Nữ Hiệp, lấp lóe khi ẩn khi hiện, Vi Vi nhìn

vào màn hình, dần dần, trong lòng lại có cảm giác trống rỗng.

Bang phái trong game cố nhiên chẳng là gì cả, nhưng chí ít cũng là

một kỷ niệm, đã từng trả giá cho nó, vui vẻ vì nó, đột nhiên lại bỏ đi,

tuy không hối hận nhưng trong lòng khó tránh khỏi hụt hẫng.

Dù gì, cũng bỏ đi vì cách này.

Lại nữa, hệ thống còn đúng lúc này giam giữ cô trong một nơi tối đen như mực. >o

Vi Vi vốn không phải là người hay nghĩ ngợi nhiều, nhưng đối diện với màn hình im lặng đen tối này, lại dần dần thấy buồn phiền, di chuột

lung tung cho Hồng Y Nữ Hiệp đi tới đi lui, đảo đến mấy vòng vẫn không

thể thoát ra được. Đúng vào lúc ủ rũ cực độ, bỗng "ding" một tiếng, trên màn hình nhảy ra một dòng tin nhắn.

Nhất Tiếu Nại Hà phu quân của bạn đã thông qua được thử nghiệm của

cửa cuối cùng là "Tương tư trận pháp", chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ Thần Điêu Hiệp Lữ.

Hoàn thành rồi?

Vi Vi chợt sững người.

Theo sự xuất hiện của dòng tin nhắn, cảnh tượng đen tối cũng dần thay đổi, trên màn hình bỗng hiện ra vô số điểm sáng, kết lại thành một dải, chầm chậm tỏa ra khắp nơi, bóng tối bị xua tan, bốn bề xung quanh chợt

trở nên xán lạn.

Vi Vi phát hiện ra mình quả nhiên là đang ở dưới một vực sâu, bốn bề

là vách núi cao dựng đứng, chếch phía bên phải có một thác nước và một

đầm nước sâu, chắc đây là nơi tiếng nước phát ra, bên bờ đầm mọc lên vô

số hoa thơm cỏ lạ.

Và Nại Hà, trong quang cảnh rực rỡ này đã giáng trần xuống bên cạnh cô một cách chậm rãi và hệt như thần tiên vậy.

Phải, là giáng trần.

Vì anh ngồi trên lưng một con chim lớn trắng như tuyết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!