Ba tiết học buổi sáng vừa chậm rãi trôi qua, tiếng chuông báo hiệu giờ giải lao vừa reo lên thì tất cả các học sinh đều đổ xô nhau ra khỏi hành lang lớp học. Mạnh Nhi ngồi im trong lớp học thì Chính Quân nói
- Đi mua cho tôi một lon nước ngọt!!
Cậu quay người sang nhìn hắn đang biến nhác ngã người ra sau ghế, đoạn hỏi
- Tại sao phải là em chứ??
- Dám cãi lời tôi???
Nhìn hắn gầm giọng như vậy, cậu tự khắc rụt cổ nghe lời
- Không!! Không em đi ngay đây!!
Mặc dù Mạnh Nhi rất không cam lòng, nhưng mà nhìn ánh mắt hắn cứu liếc liếc khiến cậu đâm ra sợ hãi, cho nên chỉ đành ôm ví tiền mà chạy xuống căn tin mua nước cho bạo long
Mạnh Nhi mất một lúc sau mới bắt đầu quay lại trên con đường đi về lớp học của mình, lúc đi được nữa quãng bỗng nhiên có một người con trai cao to, khuôn mặt tuấn tú chặn ngang đường đi của cậu, khuôn miệng người này nở ra một nụ cười ôn hòa nói
- Chào em!! Anh là Vũ Huy học lớp 11A
Cậu ngơ ngác không hiểu chuyện gì, nhìn người đang cố bắt chuyện với mình nay. Chỉ đành cười cười đáp lại
- Chào đàn anh!! Em là Khang Mạnh Nhi, học dưới anh một lớp, anh Huy có chuyện gì sao???
Vũ Huy gãi đầu cười ôn hòa, từ trong túi lấy ra một vé xem phim, đoạn nhét vào tay cậu
- Tiểu Nhi!! Anh có thể mời em đi xem phim chung với mình chứ??
Khang Mạnh Nhi vội vàng muốn đẩy vé xem phim về lại tay Vũ Huy nhưng bị hắn ngăn chặn lại
- Nhi!!! Coi như là Vũ Huy này năn nỉ em, đi xem phim với anh một lần để tiện làm quen với nhau hơn. Địa chỉ nhà em anh đã biết cả rồi, tối nay anh sẽ lái xe qua đón. Tạm biệt!!
Hắn nói xong lời mình, cũng liền không cho cậu cơ hội từ chối, trực tiếp quay người chạy thẳng về khu lớp mình. Mạnh Nhi nhớ ra là còn phải đem nước về cho Chính Quân, thế là chẳng nghĩ nhiều ba chân bốn cẳng chạy càng nhanh càng tốt, chỉ vì sợ ai kia đợi lâu mà nổi điên lên mất!!
Lúc cậu thở hồng hộc mà đặt lon nước xuống bàn hắn, Chính Quân khó chịu hỏi
- Đi đâu mà lâu quá vậy??
Mạnh Nhi sau khi ổn định lại nhịp thở của mình, mới chậm rãi trả lời hắn
- Chỉ là căn tin đông quá nên em mua có chút chậm chạp, anh uống đi còn lạnh mà!!
Chính Quân thở hắt hai tiếng, nhấc người lên khui lon nước, nào ngờ ánh mắt liếc đến tấm vé Mạnh Nhi đang nắm trong tay
- Trên tay cậu.. đang nắm cái gì đó
Cậu ngây thơ nghĩ rằng không có chuyện gì xảy ra, thế là đưa tấm vé đến trước mặt hắn, thành thật kể lại toàn bộ câu chuyện
- Ban nãy có anh Vũ Huy cho em tấm vé xem phim này, nói rằng tối nay sẽ qua đón em đi cùng anh ấy xem phim
- Thế là cậu giấu không thèm nói tôi biết chuyện này??
Mọi người trong lớp cảm nhận rõ sát khí từ người bạo long họ Khúc phát ra liền không khỏi rét run, trong lòng thầm cầu nguyện cho Mạnh Nhi tai qua nạn khỏi một trăm lần, về phần cậu bị hắn hỏi một câu như vậy, không hiểu sao lại cảm thấy chột dạ vô cùng, vội xua tay giải thích
- Tại anh ấy mời riêng em mà không có mời anh, cho nên em mới không nói, anh đừng giận nhé!!
Cả lớp mồ hôi đổ như suối
- Tiểu Nhi!! Lần này em chết chắc rồi!! Ai không biết tên này để ý đến nhóc. Mà em dám nói như vậy, bảo đảm cái mạng cũng không còn rồi!!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!