Chương 43: Muốn được ôm

Yến Hảo đã xem nhẹ độ quan tâm của bạn cùng lớp đối với việc cậu vọt vào top giữa, trải qua một kì nghỉ hè rồi mà họ vẫn còn bàn tán được.

"Phiền quá!" Hạ Thủy phỉ nhổ: "Bộ nằm dưới đáy không được thi tốt hả?"

Yến Hảo khuyên cô: "Không phải dưới đáy không được thi tốt mà là đã dưới đáy còn bón tiền để vào, chuyện này rất đột ngột đối với trường Nhất Trung top đầu toàn quốc, khác nhau mà."

"Bà thử nghĩ đi, họ phải khắc khổ để được vào trường, nhận nhiều điều kiện tốt từ trường, còn chúng ta chỉ hưởng thụ nhờ vào tiền người nhà, đương nhiên họ sẽ khó chịu, nhìn chúng ta qua cặp kính thành kiến."

Hạ Thủy tức giận cắn miếng thịt bò khô, nào chỉ có bón tiền, chúng ta còn phải chi tiền tự túc nữa.

"Giáo viên trường chúng ta giỏi, chưa nói đến lớp khác, chỉ tính lớp một nằm trong số ba lớp tự nhiên trọng điểm, tỉ lệ tốt nghiệp có thể nói là tuyệt đối."

Yến Hảo ôm cốc giữ nhiệt, tì cằm lên nắp cốc: "Năm ngoái ba lớp này không có người đưa tiền để vào, đều là súng thật đạn thật được chọn, ngoại trừ học sinh ra nước ngoài thì có tám phần trăm là học sinh được tiến cử, mười lăm phần trăm học sinh ghi danh vào top mười trường toàn quốc, tốt nghiệp trăm phần trăm."

Hạ Thủy biết số liệu này, nếu không thì ba cô đã không bỏ tiền đưa cô vào đây, dùng quan hệ của mình để giữ cô ở lớp trọng điểm một với mong muốn là cô sẽ được bầu không khí học tập cảm hóa.

Nhưng thực tế thì khác xa lý tưởng, cô chỉ cảm nhận được sự bà tám.

Mặc dù cô có thể buôn chuyện hay đùa giỡn với mấy bạn nữ cùng lớp nhưng không thể kết thân với ai được, thỉnh thoảng cô còn cảm nhận rõ mình bị cô lập.

Mà chủ đề nói chuyện chỉ giới hạn trong những chuyện vô bổ, liên quan đến việc học thì không thể hòa vào được.

"Thứ hạng và điểm cuối học kỳ của tôi, đối với mọi người là tương đương với một tên lính nhỏ ở dưới đuôi đội, bỗng một ngày xách đao lao vào chiến trường của các chiến thần. Các chiến thần ngừng chém giết nhau, đồng lòng nhắm đao vào tên lính ấy."

Yến Hảo nhún vai: "Không phải họ cảm thấy bị uy hiếp mà đó là sự kì thị và khinh thường, họ cho rằng đó là chiến trường của họ, tên lính đứng đó tức là đang sỉ nhục bọn họ, họ nhất định phải đuổi đi."

"Mẹ kiếp, đừng nói nữa, tôi tức sắp khóc rồi." Hạ Thủy bắt lấy tay Yến Hảo trịnh trọng lắc lắc: "Tiểu Hạo, ông đừng để ý người khác, tôi với Hành Tây cam đoan sẽ đứng ở sau ông, ủng hộ ông đến cùng!"

Yến Hảo bó tay: "Chị hai, thịt bò trong miệng chị phun đầy ra ngoài rồi."

"Thôi mà, bận tâm gì mấy chuyện vặt vãnh." Nét mặt Hạ Thủy cực kỳ nghiêm túc: "Học kỳ này chúng ta có tổng cộng mười bảy lớp, năm lớp xã hội, mười hai lớp tự nhiên, tổng cộng hơn ba mươi người đưa tiền để vào trường, ai cũng là móc đuôi xe* cả thôi, ông là người đầu tiên bước chân vào top hai mươi lăm của lớp. Đây là trường hợp đầu tiên, là một kỳ tích ngoạn mục, là thời khắc ngược lại lịch sử, là nét bút chói lọi trên cột mốc lịch sử."

"Anh Hảo à, anh là người đã thắp lên hi vọng và tinh thần chiến đấu trong nhóm đuôi xe chúng ta, anh không chiến đấu một mình mà cả họ hàng đuôi xe sẽ ủng hộ anh. Bây giờ giấc mơ đã ra khơi, hãy vững vàng tiến về phía trước cùng với niềm kiêu hãnh của chúng em."

Yến Hảo: "…"

"Tôi có chuyện muốn hỏi bà."

Hạ Thủy làm ra vẻ nghiêm túc: "Cứ hỏi đi đừng ngại."

Yến Hảo: "Bà làm sao để duy trì điểm viết văn của bà luôn cao?"

Hạ Thủy: "Tôi đang cổ vũ tinh thần cho ông mà ông hỏi viết văn cái gì vậy đồng chí Yến của tôi?"

Yến Hảo: "Rốt cuộc làm sao để duy trì?"

Hạ Thủy: "Trời ban."

Yến Hảo: "…"

——

Hạ Thủy lại bóc bịch bò khô khác đưa tới cho Yến Hảo: "Thi tháng ông lọt vào top mười, bọn họ sẽ tức chết!"

Yến Hảo bóc một miếng: "Chị đừng mạnh miệng."

"Sao tôi lại mạnh miệng?" Hạ Thủy giơ tay che bên miệng, nhỏ tiếng nói: "Ba điểm nước là vua, chỉ cần cậu ấy dạy kèm ông, ông có thể lọt vào top năm."

Yến Hảo nghe cô nói ngày càng thái quá thế là giơ tay vỗ trán cô một cái: "Tỉnh táo lại đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!